Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 936

“Không, sao tôi lại cưới một người phụ nữ đã tính kế tôi chứ?” Đường Hạo Tuấn nhìn cô.

Lâm Giai Nhi run rẩy: “Sao lại không? Phải biết rằng lúc đó tôi đã sắp xếp phóng viên, nếu chúng ta phát sinh quan hệ thật, một khi bị phóng viên công bố ra bên ngoài, thì mọi người đều sẽ biết, cậu đã ức hiếp tôi, nếu cậu không lấy tôi, cậu không sợ tập đoàn Đường thị…”

“Tôi thà không cần tập đoàn Đường thị, chứ không lấy cậu.” Đường Hạo Tuấn lạnh lùng tuyệt tình ngắt lời cô.

Lâm Giai Nhi hóa đá: “Cậu không cần tập đoàn Đường thị? Đường Hạo Tuấn, cậu đang lừa ai đấy, tập đoàn Đường thị là ông nội Đường cực lực bác bỏ mọi ý kiến giao cho cậu, cậu cũng đồng ý với ông cụ, sẽ phát triển tập đoàn Đường thị thật tốt, cậu…”

“Cậu nói đúng, quả thật tôi đã đồng ý với ông nội sẽ phát triển tập đoàn Đường thị, nhưng đó là vì tôi không biết ông nội bao che cho Đường Mãnh – hung thủ đã sát hại ba mẹ tôi, giờ tôi đã biết rồi, cậu cho rằng tôi còn bao nhiêu cảm tình với tập đoàn Đường thị?” Đường Hạo Tuấn hỏi cô.

Lâm Giai Nhi ngẩn người.

Đúng vậy.

Đối với Đường Hạo Tuấn, ông nội Đường bao che cho Đường Mãnh, thì cũng xem như là một trong những hung thủ đã sát hại ba mẹ anh.

Nên anh cần gì phải tuân thủ theo cam kết, mà phát triển tập đoàn Đường thị?

Sắc mặt Lâm Giai Nhi trắng bệch không còn một chút máu, cơ thể cũng lạnh lẽo.

Nếu giờ Đường Hạo Tuấn không có bao nhiêu tình cảm với tập đoàn Đường thị, thì cô làm mấy chuyện này để làm gì?

Chẳng phải sẽ thành trò cười à?

Nghĩ đến đây, Lâm Giai Nhi cười chế giễu đến mức chảy nước mắt.

Nhưng cô vẫn không hết hy vọng biện luận: “Cho dù là thế, liệu cậu có thể mặc kệ tập đoàn Đường thị thật hay không, tốt xấu gì cậu cũng quản lý nhiều năm như vậy, tôi không tin cậu hoàn toàn không có tình cảm với nó.”

“Không có.” Đường Hạo Tuấn chẳng hề do dự đáp: “Từ lúc biết được mọi chân tướng, tôi đã sớm mất hết tình cảm với tập đoàn Đường thị rồi, cho dù nó sụp đổ cũng chẳng sao, với năng lực của tôi, muốn sáng lập một tập đoàn ngang hàng với Đường thị cũng không thành vấn đề.”

Đây là sự thật.

Lâm Giai Nhi không thể phản bác lại được.

Nên anh thật sự có thể trơ mắt đứng nhìn tập đoàn Đường thị phá sản, chứ không chịu cưới cô.

“Ha ha…” Lâm Giai Nhi cười mỉa mai.

Cuối cùng cô cũng biết, mọi chuyện mình bị bại lộ đều trở thành trò cười.

“Hạo Tuấn, tiếp theo cậu định làm gì tôi?” Lâm Giai Nhi chảy nước mắt nhìn anh.

Đường Hạo Tuấn khẽ mở môi mỏng: “Cậu yên tâm, giờ tôi sẽ không xuống tay với cậu, bởi vì liên quan đến một số chuyện, tôi vẫn chưa nắm hết chứng cứ, nên tôi sẽ nhốt cậu lại, đợi khi nào tôi lấy được rồi, sẽ quyết định xử trí cậu.”

“Chuyện ư?” Lâm Giai Nhi bỗng phấn chấn: “Chuyện gì thế?”

Là chuyện liên quan đến Tống Vy, hay ba mẹ cô?

Lâm Giai Nhi không đoán ra, nên nhất thời hoảng loạn.

Đường Hạo Tuấn nhìn cô, cũng không có ý muốn đáp lại: “Tiếp theo, tôi sẽ bảo Trình Hiệp dẫn cậu tới một nơi, trước khi lấy được chứng cứ, cậu cứ ở chỗ đó trước đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK