Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1033

“Sao biết cô là Tống Huyền đúng chứ?” Tống Vy khẽ mỉm cười.

Nụ cười này của cô theo Tống Huyền thấy, không khác gì nụ cười của ma quỷ.

Tống Huyền vô thức muốn chạy trốn, nhưng chân lại cứng ngắc, làm sao cũng không nhấc lên được.

“Cô Tống, cô nói cái gì, nhận nhầm người rồi, tôi không phải là Tống Huyền.” Tống Huyền không trốn được, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sự bình tĩnh phủ nhận thân phận của mình.

Tống Vy khoanh tay: “Được rồi, cô cũng đừng giảo biện nữa, cô có phải là Tống Huyền hay không, trong lòng tôi rất rõ, cũng có chứng cứ, nếu không có chứng cứ, tôi cũng không dám nói như vậy, có điều cô quả thật khiến tôi khâm phục, sau khi tự sát giả chết, chạy ra nước ngoài thay hình đổi dạng biến thành Tô Huyền, loại thao tác này người bình thường không làm được.

“…” Tống Huyền không lên tiếng, bàn tay ở hai bên dần dần nắm lại.

Cô ta vốn cho rằng, Tống Vy chỉ muốn gạ hỏi cô ta, gạ hỏi cô ta rốt cuộc có phải Tống Huyền hay không.

Không ngờ Tống Vy lại có thể nói ra chuyện cô ta phẫu thuật thẩm mỹ, vậy chứng cứ chứng minh cô ta là Tống Huyền ở trong tay Tống Vy, nhìn kiểu này cũng là thật rồi.

Nghĩ tới đây, Tống Huyền hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén sự hoảng loạn và nhìn vào mắt Tống Vy: “Cô rốt cuộc làm sao biết được, là ai cho cô chứng cứ?”

Kế hoạch giả chết của cô ta lúc đó được vạch ra một cách hoàn hảo không kẽ hở, Tống Vy cũng tin cỗ thi thể đó là cô ta.

Vậy nên nếu không có ai cho Tống Vy chứng cứ, nhắc nhở Tống Vy, Tống Vy tuyệt đối không thể biết cô ta là Tống Huyền.

Người đó rốt cuộc là ai?

“Là ai tôi cũng không biết, tôi là đột nhiên nhận được mail lạ, nhưng…” Trong mắt Tống Vy vụt qua một tia sáng, nhắc nhở qua loa: “Đối phương nếu đã biết rõ cô chính là Tô Huyền như vậy, chứng tỏ chắc chắn là người quen cô, hơn nữa còn biết cô lúc đầu giả chết, ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ, cho nên cô có thể nghĩ xem là ai.”

“Lâm Giai Nhi, chắc chắn là cô ta!” Sắc mặt của Tống Huyền vặn vẹo, tức tới mức run người.

Lúc đầu giả chết, chính là Lâm Giai Nhi chủ động tìm tới cô ta.

Cũng chính Lâm Giai Nhi sắp xếp cô ta ra nước ngoài, rồi sắp xếp bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ cho cô ta.

Cho nên trừ Lâm Giai Nhi, không có người khác.

“Thì ra thật sự là Lâm Giai Nhi.” Tống Vy đã cười.

Tống Huyền sững người, sau đó đã hiểu cái gì đó, gằn lên với cái giọng sắc bén: “Cô lừa tôi sao? Cô cố ý khiến tôi nói ra người lúc đó giúp tôi ra nước ngoài?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Không sao, tôi sớm đã nghi ngờ là Lâm Giai Nhi, có điều tôi không có chứng cứ, cho nên tôi chỉ có thể ra tay từ chỗ cô, chỉ là tôi không ngờ, cô vậy mà vì nóng giận, dễ dàng nói ra Lâm Giai Nhi như vậy, tôi còn tưởng tôi ít nhất phải tốn một phen công phu.” Tống Vy chỉnh sóc, cười rạng rỡ.

Tống Huyền nhìn chằm chằm cô: “Tống Vy, cô rất giỏi!”

“Tôi đương nhiên rất giỏi, tôi sẽ luôn rất giỏi, mà cô lại phải lo lắng chính cô đi, tôi biết thân phận của cô thì đại biểu Hạo Tuấn cũng biết, cô đoán Hạo Tuấn bây giờ đi đâu rồi.” Tống Vy bóp tay.

Sắc mặt của Tống Huyền trắng bệch, trong mắt tràn ngập sợ hãi: “Các người muốn kiện tôi sao?”

Cô ta nhớ ra rồi, vừa rồi khi Hạo Tuấn đi, nói muốn đến chỗ ban tổ chức, hơn nữa khi đi còn liếc nhìn cô.

Điều này nói rõ cái gì, nói rõ Hạo Tuấn rõ ràng là đến chỗ ban tổ chức vạch trần cô ta.

Mà cô ta vừa rồi vậy mà còn tưởng Hạo Tuấn có ý với cô ta.

“Cô nói đúng rồi, chúng tôi chính là muốn kiện cô, cô là Tống Huyền, thiên phú thiết kế của cô tệ như nào tôi biết rõ, cho nên những thiết kế các vòng thi trước của cô đều không phải là của cô, nếu đã như vậy, vậy tôi đương nhiên không thể để cô ở lại đây tiếp tục thi đấu, như vậy rất không công bằng với các tuyển thủ khác.” Tống Vy lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK