Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1789

Vậy nên tuyệt đối không phải Đường Hạo Minh, vậy chỉ có Hàn Thư thôi.

Quả nhiên, Tống Vy vừa nói như vậy, Trần Châu Ánh vội gật đầu: “Không sai không sai, chính là cô ta!”

Tuy cô ấy không quen Hàn Thư, nhưng lại biết Hàn Thư có thù với Tống Vy.

Dù sao khi thi đấu ở nước ngoài, Hạ Bảo Châu không ít lần kể với cô ấy, trước khi cô ấy tới, Hàn Thư và người phụ nữ tên Tô Huyền gì đó cùng nhau tính kế Tống Vy.

Sau đó Hạ Bảo Châu còn từng cho cô ấy xem ảnh của hai người này, cho nên cô ấy nhớ rất rõ, Hàn Thư và Tô Huyền kia trông như nào.

Vì vậy vừa rồi nhìn thấy Hàn Thư kia, cô ấy nhận ra rồi.

“Còn thật sự là cô ta.” Tống Vy nhíu chặt mày.

Trần Châu Ánh cầm ly nước lên uống: “Vy Vy, cho nên cậu phải cẩn thận, Hàn Thư đó vốn nên ở trong nước, giờ đột nhiên chạy tới đất nước này, còn vừa hay là nơi chúng ta thi, cho nên tớ suy đoán, người này rất có khả năng là nhằm vào cậu mà tới.”

Tống Vy nghe thấy lời của cô ấy, khẽ gật đầu: “Tớ biết, cảm ơn cậu Châu Ánh, có điều cậu sau đó nhìn thấy Hàn Thư đi đâu không?”

“Tớ từ trong nhà vệ sinh đi ra thì nhìn cô ta, có điều cô ta không biết tớ, cho nên tớ cũng không có che giấu, sau đó đi theo cô ta tới một chỗ khác, phát hiện cô ta đi vào một phòng bao, phòng bao thứ hai ở tầng hai.”

Trần Châu Ánh đưa tay chỉ, chỉ lên trên.

Tống Vy ngẩng đầu liếc nhìn, sau đó mỉm cười: “Tớ biết rồi, trước tiên đừng quan tâm cô ta, đợi sau khi trở về, tớ bảo đám Đại Vệ để ý một chút.”

Đại Vệ cũng chính là lão đại trong mấy vệ sĩ của cô.

Trần Châu Ánh để ly nước xuống: “Được, cậu tự mình chú ý một chút, cẩn thận một chút vấn tốt hơn.”

“Ừ, yên tâm đi.” Tống Vy mỉm cười đáp.

Sau đó hai người không nói đến chuyện này nữa, bắt đầu ăn cơm.

Đợi sau khi ăn cơm xong thì trời đã tối.

Trần Châu Ánh vốn đề nghị đi dạo phố, có điều Tống Vy đã từ chối.

Muộn như vậy, cô muốn trở về video call với hai đứa trẻ.

Tối qua hai đứa trẻ đợi cô, đợi tới mức ngủ quên, hôm nay cô không muốn để hai đứa trẻ đợi nữa.

Trần Châu Ánh thấy cô không đi, hết cách, chỉ đành tự mình đi.

Mà Tống Vy cùng với hai vệ sĩ trở về biệt thự.

Về tới biệt thự thì Tống Vy video call với Đường Hạo Tuấn.

May vào lúc này, Đường Hạo Tuấn cũng vừa hay về tới Biệt phủ nhà họ Đường, nhìn thấy cô gọi video thì lập tức gọi hai đứa trẻ từ trên tầng xuống.

“Ba, là video call của mẹ sao?” Tống Hải Dương dắt tay của Tống Dĩnh Nhi đi xuống tầng hỏi.

Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu: “Phải, mau qua đây.”

“Tới đây ạ.” Tống Dĩnh Nhi trực tiếp bỏ tay của Tống Hải Dương ra, chạy tới trước mặt Đường Hạo Tuấn trước, sau đó ôm cánh tay của Đường Hạo Tuấn, muốn tranh điện thoại.

“Chậm thôi.” Đường Hạo Tuấn sợ con gái tranh vội quá, sau đó không cẩn thận làm mình vấp ngã, anh trực tiếp đưa cánh tay ra, ôm con gái lên, để lên chân của mình: “Cho con, cầm chắc.”

Đường Hạo Tuấn nhét điện thoại vào tay con gái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK