Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1861

Tuyệt đối không thể!

Đứa trẻ này là máu mủ của cô và Phàm.

Cho dù cô không thể ở bên Phàm, nhưng giữ lại con của Phàm, cô cũng cảm thấy mình thỏa mãn rồi.

Tống Vy mím môi: “Nếu đã không được, vậy thì chứng tỏ, cậu muốn chọn đứa trẻ và chú dì đúng chứ?”

“Tớ…”

“Hạ, không có gì mà tớ với không tớ!” Biểu cảm của Tống Vy nghiêm túc cắt ngang lời của cô ấy: “Hai lựa chọn này, cậu chỉ có thể chọn một, không có nhiều hơn, trên đời này, không có chuyện thập toàn thập mỹ, cậu không thể tham lam, phải biết kết cục tham lam là cậu cái gì cũng không có được, cho nên cậu buộc phải bỏ một, là từ bỏ Kiều Phàm, hay là từ bỏ con và ba mẹ.

Từ bỏ một…

Giang Hạ siết chặt điện thoại.

Thật ra trong lòng cô ấy rất rõ, rốt cuộc phải chọn như thế nào, chọn Kiều Phàm hay là đứa trẻ và ba mẹ.

Chỉ là trong lòng cô lại xem cả hai quan trọng như vậy, cho nên mới mãi không thể hạ quyết tâm.

Đương nhiên, như vậy là không được, cũng là không đúng.

Cho nên, cô ấy buộc phải đưa ra một lựa chọn.

Chỉ là lựa chọn này tới cửa miệng lại không thể nói ra.

Giang Hạ cúi đầu, hít sâu một hơi: “Vy Vy, cậu để tớ suy nghĩ như thế nào đã? Để tớ suy nghĩ.”

“Cái này có gì phải suy nghĩ?” Tống Vy có chút mệt lòng: “Đáp án không phải ở trong lòng cậu hay sao?”

“Tớ biết, tớ chỉ là…”

“Hạ, không có gì để nhưng nhị cả.” Tống Vy day huyệt thái dương: “Chuyện này rất gấp rút, cậu buộc phải lập tức đưa ra quyết định, như vậy tớ và Hạo Tuấn mới có thể nhanh chóng sắp xếp cho cậu và chú dì rời đi, nếu kéo dài nữa, kéo dài quá lâu, Phàm sắp xếp phẫu thuật cho cậu thì phải làm sao? Đến lúc đó ai kịp cứu cậu?”

Nghe thấy lời này của Tống Vy, sắc mặt của Giang Hạ đã thay đổi.

Phải, kéo dài quá lâu, Phàm sắp xếp phẫu thuật cho cô, ba mẹ cô đều không ở bên cạnh, anh Cẩm Thành còn đang nằm viện, đám Vy Vy cũng không ở đây.

Lúc đó thật sự không có ai giúp đỡ cô, mà cô cũng tuyệt đối không thể đấu lại Phàm!

Hơn nữa hai ngày nay, Phàm luôn cho người làm công việc tẩy não cho cô, kêu cô đồng ý bỏ đứa trẻ.

Bởi vì cô ở bệnh viện, cho nên Phàm mới dùng loại thủ đoạn dịu dàng này, nhưng nếu cô muốn xuất viện, Phàm tuyệt đối sẽ cưỡng chế kéo cô vào phòng phẫu thuật.

Cho dù cô mượn cớ không xuất viện, ở lì trong bệnh viện, dùng sự bảo vệ của bệnh viện cũng không nhất định có thể được.

Bệnh viện có thể bảo vệ cô một chốc chứ không thể bảo vệ cô cả đời.

Ngộ nhỡ Phàm mất kiên nhẫn, cái gì cũng mặc kệ, cho dù cô ở bệnh viện, Phàm cũng có thể cưỡng ép cô đưa vào phòng phẫu thuật.

Cho dù Phàm làm như vậy, khiến người khác chỉ trích, nhưng y thuật của Phàm bày ra ở đó, bệnh viện cũng chỉ sẽ giúp Phàm, chứ không phải giúp cô.

Nghĩ tới khả năng này, cơ thể của Giang Hạ cũng đang phát run, trong lòng tràn ngập sự sợ hãi.

Cho nên, cô thật sự không có thời gian suy nghĩ nữa, thật sự chỉ có thể lập tức đưa ra lựa chọn rồi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK