Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1369

“Châu Ánh?” Hạ Bảo Châu không dám tin mà nhìn cô ấy: “Cô biết cô đang nói cái gì không?”

“Tôi biết, vậy nên tôi hiểu Vy Vy, sếp Đường bây giờ sống chết không rõ, cho dù Vy Vy ở lại thi đấu, cô ấy cũng sẽ không vẽ ra được bản thiết kế, bởi vì trái tim của cô ấy đã không đặt trong cuộc thi rồi.” Trần Châu Ánh cụp mắt trả lời.

Hạ Bảo Châu há miệng, một lát sau mới phát ra âm thanh: “Vậy cô thì sao? Cô phải làm sao?”

“Tôi không sao hết, bây giờ rút khỏi cuộc thi, chúng tôi vẫn là á quân 2, hơn nữa chức quán quân, chúng tôi vốn không có bao nhiêu lòng tin có thể lấy được, bởi vì thực lực của mọi người ngang nhau, á quân 2 cũng đủ khoe rồi, quán quân chẳng qua chỉ là thêm một tầng ánh sáng nữa thôi, về mặt danh tiếng nghe hay hơn mà thôi, thật ra tác dụng cũng không lớn, với lại, còn có cuộc thi mùa sau mà.” Trần Châu Ánh mỉm cười nói.

Tuy cô ấy cười, nhưng càng khiến trong lòng Tống Vy không biết mùi vị gì, cảm thấy có lỗi với cô ấy.

Tống Vy ôm mặt, nhỏ giọng nức nở: “Xin lỗi Châu Ánh, thật sự xin lỗi.”

“Được rồi.” Trần Châu Ánh đi tới, ôm lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng của cô: “Thật ra tôi sớm đã đoán được cô sẽ làm như vậy, cho nên tôi sớm đã đánh tiếng với sư phụ của tôi rồi, sư phụ của tôi cũng đồng ý rồi, tuy cuộc thi quả thật quan trọng, nhưng so với một mạng người mà nói thì không tính là cái gì cả, là nhà thiết kế, quả thật nên theo đuổi chức quán quân, nhưng nếu vì chức quán quân mà ngay cả tình cảm và lương tâm của mình cũng không cần, vậy cũng không phải là nhà thiết kế đạt tiêu chuẩn, cũng không thiết kế được trang phục khiến mọi người cảm thán.”

Nói đến đây, Trần Châu Ánh lau nước mắt cho Tống Vy, lại nói: “Vậy nên Vy Vy, trở về tìm sếp Đường đi, hơn nữa nhất định phải tìm được sếp Đường, như vậy mới không phụ tôi vì cô mà từ bỏ cuộc thi, đương nhiên, sau khi tìm được sếp Đường, cô phải bù đắp cho tôi, bù đắp cho Bảo Châu đàng hoàng, nếu không tôi sẽ không tha cho cô đâu.”

Hạ Bảo Châu thở dài, cũng đi tới mỉm cười: “Châu Ánh cũng nói vậy rồi, tớ còn có thể nói gì nữa, có điều Vy Vy, lần này tớ đứng về phía Châu Ánh, cô ấy nói không sai, chúng tớ vì cậu mà từ bỏ cuộc thi, cậu không thể làm chúng tớ thất vọng, nếu không chúng tớ thật sự sẽ tuyệt giao với cậu.”

Tống Vy thấy sự quan tâm và ủng hộ của hai người bạn thân dành cho mình, ngoài áy náy chỉ còn sự cảm động vô bờ bến.

Cô hít sâu một hơi, cố nặn ra nụ cười, gật mạnh đầu: “Yên tâm đi, tớ sẽ không để hai cậu thất vọng, tớ sẽ tìm được Hạo Tuấn, tớ cũng sẽ bù đắp cho hai cậu, tớ sẽ không để cái các cậu bỏ ra là uổng phí.”

“Vậy thì tốt, vậy tôi lát nữa đi làm đơn xin rút khỏi cuộc thi với ban tổ chức.” Trần Châu Ánh nói.

Tống Vy ừ một tiếng: “Tôi lát nữa cũng sẽ gọi điện thoại cho ban tổ chức, tôi không thể để ban tổ chức trực tiếp công khai nguyên nhân thật sự khiến chúng ta rút khỏi cuộc thi được, nếu không chuyện Hạo Tuấn mất tích sẽ tiếp tục bị người khác phát hiện.”

“Nói cậu bị té, đứa bé sinh sớm, đang ở trong viện nghỉ ngơi, cho nên không thể tiếp tục cuộc thi là được rồi.” Hạ Bảo Châu đề nghị.

Tống Vy gật đầu: “Tớ là nghĩ như vậy.”

Nói rồi, cô lại nhìn sang Trình Hiệp: “Trợ lý Trình, bên phía sư phụ của tôi, làm phiền anh đi một chuyến, chuyện tôi rút khỏi cuộc thi, không thể không nói với người được.”

Mặc kệ sư phụ có trách cô hay không, cô cũng buộc về nước.

Từ bỏ cuộc thi, cô khả năng sẽ tiếc nuối một hồi, nhưng không đi tìm Đường Hạo Tuấn, cô sẽ tiếc nuối cả đời.

“Yên tâm đi mợ chủ, tôi biết phải làm gì.” Trình Hiệp nói xong thì đi ra ngoài xử lý.

Sau đó, Trần Châu Ánh cũng ra ngoài, để lại một mình Hạ Bảo Châu ở lại phòng bệnh cùng với Tống Vy.

Mà trong nước, Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi nhìn chuyện lắng xuống ở trên mạng, sắc mặt đều rất khó coi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK