Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 845

Anh ta muốn biết rốt cuộc là nguyên nhân gì mà lại muốn cô quên mất nó.

Anh ta tin chỉ một lát nữa thôi sẽ biết câu trả lời.

Tống Vy lái xe chạy về phía bệnh viện.

Tới nơi, cô đi thẳng đến tìm Kiều Phàm.

Mạnh Ngọc nhìn thấy cô thì ồ lên: “Đây chẳng là Tống Vy sao? Sao cô ấy ở đây?”

Anh ta vốn đến bệnh viện này để chuyển một khối lượng thuốc mê, không ngờ lại gặp Tống Vy.

Mà còn đi về phía khoa não…

Chẳng lẽ cô đến tìm Kiều Phàm?

Mạnh Ngọc biết chuyện Kiều Phàm về nước.

Kiều Phàm còn đi tìm anh ta, lấy tư liệu ở bệnh viện anh ta đang công tác đưa sang đây.

Thế nên, quả nhiên Tống Vy đến tìm Kiều Phàm.

Nghĩ vậy, Mạnh Ngọc vội lấy điện thoại bấm gọi Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn đang họp, nghe điện thoại reo thì thoáng nhìn sang rồi cúp máy ngay, không định bắt.

Mạnh Ngọc nhếch miệng: “Không nghe chứ gì, tôi có cách để cậu chủ động gọi tôi.”

Mạnh Ngọc cười đầy xấu xa, sau đấy gửi tin nhắn cho Đường Hạo Tuấn: Vợ cậu đang ở bên Kiều Phàm.

Đằng sau là icon ba chàng lính đội mũ xanh.

Sau khi nhìn thấy, mặt Đường Hạo Tuấn tối sầm lại, không khí quanh người lập tức lạnh băng.

Căn phòng họp lớn như vậy mà tất cả mọi người đều cảm thấy anh đang tức giận, lại chẳng biết anh giận cái gì.

Hình như bọn họ đâu chọc ghẹo anh đâu?

“Tạm dừng cuộc họp.” Đường Hạo Tuấn lạnh lùng vứt ra bốn chữ rồi cầm điện thoại đi ra ngoài gọi cho Mạnh Ngọc.

Mạnh Ngọc thấy số anh, trên gương mặt baby tỏ vẻ đắc ý, sau đó nghe máy: “A lô.”

“Cậu nói Tống Vy ở bên Kiều Phàm sao?” Giọng nói lạnh lẽo của Đường Hạo Tuấn vang lên.

Mạnh Ngọc gật đầu: “Đúng thế, bây giờ cô ấy đang trong bệnh viện mà Kiều Phàm làm việc, còn đi vào khoa não nữa, chắc là tìm anh ta, cậu có muốn…”

Mạnh Ngọc vội vàng cầm điện thoại giơ lên trước mặt, nhìn thấy giao diện trở về màn hình chính, khóe môi cong lên: “Tắt máy nhanh thế.”

Xem ra, chẳng mấy chốc nữa sẽ tới thôi.

Mạnh Ngọc ngẫm nghĩ mỉm cười.

Ở khoa não, Tống Vy đã tìm được Kiều Phàm.

Kiều Phàm chụp CT não cho Tống Vy.

Mặc dù anh ta rất muốn xem trộm ký ức bị phong ấn nhưng cũng lo trong đầu cô có thứ gì. Cho nên trước khi xem trộm, anh ta vẫn chọn làm kiểm tra bình thường cho cô.

Kiều Phàm ngồi trên bàn làm việc, cầm trong tay tấm phim CT, giơ lên cao rồi chăm chú xem.

Tống Vy ngồi đối diện, hai tay siết chặt đặt trên bàn, tâm trạng vô cùng bất an: “Sao rồi Kiều Phàm? Có phải trong đầu tôi có gì đang lớn không, ví như khối u chẳng hạn?”

Cô nghe nói nếu trong đầu thi thoảng đau thì có khả năng chính là bị những thứ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK