Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2099

Giang Hạ không hiểu được Kiều Phàm, cô cúi đầu không lên tiếng.

Lúc này, Kiều Phàm lại nói: “Mấy ngày nay có hay bị không?”

Giang Hạ gật đầu: “Có, nhưng cơ bản là vào ban đêm, ban ngày rất hiếm.”

Kiều Phàm gật đầu: “Hóa ra là vậy, tôi hiểu rồi.”

Hèn gì anh không bắt gặp, cộng thêm đứa bé còn nhỏ nên bụng chưa to ra, cho nên anh quên bẵng chuyện cô mang thai.

Giang Hạ chớp mắt nghi ngờ nhìn anh: “Kiều Phàm, anh hiểu gì cơ?”

Cô không hiểu.

Cũng không hiểu tại sao anh lại hỏi cô nhiều câu hỏi như vậy. Anh đang quan tâm tới cô sao?

Sau đó Giang Hạ lại cười khổ.

Không thể nào, anh hận cô như thế thì làm sao có thể quan tâm đến cô được chứ.

Chắc anh chỉ muốn hỏi rõ sự tình để sau này tìm cách khiến cô cảm thấy khó chịu hơn khi cô bị ốm nghén thôi.

Nhìn thấy dáng vẻ cô độc của Giang Hạ, Kiều Phàm không cần nghĩ cũng đoán ra được cô đang nghĩ gì. Anh nhíu mày nói: “Cô có thể đừng suy nghĩ lung tung được không!”

“Hả?” Giang Hạ sửng sốt, nhất thời không biết anh muốn nói gì.

Kiều Phàm dường như cũng không có ý định giải thích chi tiết. Anh chọc trán cô một cái rồi xoay người đi khập khiễng về phía bàn.

Giang Hạ trợn to hai mắt, hoài nghi sờ trán mình: “Anh Kiều, anh…”

Anh thế mà lại chọc trán cô!

Anh lại làm động tác thân mật như vậy với cô.

Chuyện này…

Giang Hạ sửng sốt, nhất thời vẫn chưa thể bình tĩnh lại được, cô muốn hỏi anh tại sao lại làm hành động thân mật như vậy với cô, nhưng mở miệng lại không thốt ra được một từ nào.

Ở đằng kia, Kiều Phàm đã đi tới trước bàn, thấy Giang Hạ ngơ ngác đứng đó, không đi theo, anh híp mắt: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, lại đây.”

Anh ngoắc tay.

Giang Hạ tạm thời bình tĩnh lại, chớp mắt: “Anh Kiều, anh có chuyện gì cần dặn dò sao?”

“Tới đây thì biết.” Kiều Phàm lại ngoắc tay.

Giang Hạ không muốn qua, nhưng càng sợ đắc tội với anh.

Hết cách, cô đành bất chấp đi qua: “Anh Kiều, anh…”

Cô chưa kịp nói hết lời thì một ly nước đột ngột xuất hiện trước mặt cô.

Giang Hạ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn người đàn ông, cô không hiểu ý của anh lắm, anh bảo cô uống nước sao?

“Nhìn tôi làm gì, cầm lấy đi.” Thấy cô nhìn mình chằm chằm, Kiều Phàm mím môi thúc giục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK