Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1632

Đường Hạo Tuấn cúi người bước vào.

Trình Hiệp cũng mở cửa ngồi vào ghế lái rồi khởi động xe rời khỏi bệnh viện số 3.

Còn chiếc xe do anh tự lái đến thì chỉ có thể để ngày mai bảo người tới lái về thôi.

Khi Đường Hạo Tuấn trở lại biệt thự nhà họ Đường thì lúc đó đã là 3 giờ sáng.

Anh xoa xoa hai bên thái dương đau nhức rồi mệt mỏi bước lên lầu.

Khi vừa đến trước phòng, anh chuẩn bị mở cửa ra thì cánh cửa đã tự động mở.

Tống Vy xuất hiện sau cánh cửa: “Anh về rồi à?”

Đường Hạo Tuấn hơi ngạc nhiên: “Em chưa ngủ sao?”

“Em đợi anh mà.” Tống Vy kéo anh vào phòng rồi đóng cửa lại.

Đường Hạo Tuấn cau mày không vui: “Anh đã nói là em tự đi ngủ trước đi, không cần đợi anh mà, sao em không nghe lời thế?”

Sau khi quay về, đến anh còn mệt và buồn ngủ không chịu nổi chứ huống chi là cô.

Tống Vy giúp anh cởi áo khoác: “Em cũng muốn ngủ lắm nhưng cứ ngủ không được, vậy nên em mới vừa thiết kế vừa đợi anh.”

“Em suy nghĩ chuyện gì mà ngủ không được?” Đường Hạo Tuấn cúi đầu nhìn cô.

Tống Vy gấp quần áo cho anh rồi đặt sang một bên, cô cười cười: “Em lo cho anh mà, dù gì anh ra ngoài trễ như thế.”

Nghe thế, lòng Đường Hạo Tuấn liền ấm áp hẳn lên: “Có gì phải lo cho anh chứ, hơn nữa, anh còn là đàn ông…..”

“Nguy hiểm không phân nam nữ. Đương nhiên những tên nhãi nhép sẽ không dám chọc anh nhưng Đường Hạo Minh thì sao?” Tống Vy nhìn anh: “Anh đừng quên hiện giờ Đường Hạo Minh vẫn còn đang nhởn nhơ bên ngoài đó.”

Lời này khiến Đường Hạo Tuấn trầm mặc hẳn đi, mấy giây sau, anh mới nhẹ nhàng xoa tóc cô rồi xin lỗi: “Anh biết rồi, sau này anh sẽ cố gắng không ra ngoài vào buổi tối nữa để không khiến em lo lắng.”

“Vậy còn được.” Tống Vy cười cười, sau đó liền đưa cho anh một cái ly: “Đây là nước gừng, anh uống chút đi. Sau khi anh ra ngoài chưa lâu thì em dặn dì Vương làm rồi rót vào ly giữ nhiệt đấy nên bây giờ vẫn còn ấm. Bên ngoài lạnh như thế, anh uống một chút cho ấm người.”

“Ừm.” Đường Hạo Tuấn vươn tay cầm lấy ly nước gừng.

Thực ra anh vốn không thích uống những thứ có vị nồng như thế này nhưng nếu cô đã chuẩn bị cho anh thì đương nhiên anh sẽ không từ chối.

“À đúng rồi, bác sĩ Mạnh sao rồi?” Tống Vy ngồi cạnh Đường Hạo Tuấn rồi hỏi.

Đường Hạo Tuấn rũ mi rồi mỉa mai: “Cậu ta muốn chết theo Lâm Giai Nhi.”

“Cái gì?” Tống Vy cau mày: “Anh ta….đúng là rất yêu Lâm Giai Nhi nhỉ, thậm chí còn dám nghĩ như thế, vậy anh có thuyết phục được anh ta không?”

“Không biết nữa, anh đã gọi ba mẹ cậu ta tới rồi. Nếu ba mẹ cậu ta khuyên rồi mà cậu ta vẫn không chịu nghe thì cứ để cậu ta chết đi.” Đường Hạo Tuấn uống xong nước gừng bèn đặt ly sang một bên, sau đó anh đứng dậy đi vào phòng tắm.

Tống Vy nhìn cái ly rỗng rồi thở dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK