Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2021

Nếu không, làm sao anh lại có thể thản nhiên chấp nhận chuyện mình yêu Giang Hạ là sự thật?

Nếu như anh thật sự không muốn chấp nhận, sao có thể bình tĩnh như thế.

Chẳng mấy chốc, đã đến ngày hôm sau.

Tống Vy và Trần Châu Ánh đến hội quán cuộc thi, bắt đầu cuộc tranh tài giữa những người thầy.

Bởi vì phần thưởng của cuộc thi là có cơ hội thiết kế lễ phục cho buổi khai mạc thế vận hội, cho nên đối với những người dự thi mà nói, ai nấy cũng đều phải bỏ ra 200% tinh thần.

Vì vậy, lúc Tống Vy bước vào hội quán cuộc thi, cô liền cảm thấy bầu không khí nặng nề mà ngột ngạt chưa từng có.

Trần Châu Ánh thì lại run lẩy bẩy, xoa xoa cánh tay: “Ôi, thật là đáng sợ quá đi. Vy Vy, cậu có nhìn thấy ánh mắt của những người này không vậy, ánh mắt của ai cũng sắc bén hết, giống như ai cũng là kẻ thù của họ.”

“Còn không phải là kẻ thù à?” Tống Vy cười khẽ: “Ngoại trừ đôi bạn chúng ta ra, những người khác đều là kẻ thù, dù sao thì đều là đối thủ tranh cơ hội với mình mà.”

“Tuy là nói như thế, nhưng mà phản ứng của bọn họ thật là dữ dội, hận không thể dùng ánh mắt trừng chết người ta, giống như làm như vậy mới không có người tranh đoạt cơ hội với bọn họ. Nói tóm lại là khiến tớ tê hết cả da đầu, nổi cả da gà đây này.” Nói xong, Trần Châu Ánh còn nhịn không được mà xoa xoa bàn tay, cả gương mặt đều là biểu cảm lạnh rét.

Đối với cô ấy mà nói, những người này giống như là bị điên.

Tống Vy thấy Trần Châu Ánh như vậy, cầm lấy một ly cà phê đưa cho cô: “Được rồi, đừng có để ý mấy chuyện này nữa, cũng đừng có nhìn bọn họ, đừng bị ánh mắt của bọn họ ảnh hưởng đến tâm trạng rồi gây bất lợi cho cuộc thi.”

“Tớ biết rồi.” Trần Châu Ánh gật đầu, sau đó mở cà phê ra uống một ngụm: “Hơn nữa, tớ cảm thấy những người này cố ý lộ ra ánh mắt như thế đó, để tạo thành ảnh hưởng cho những đối thủ khác.”

“Nếu biết rồi thì đừng có để ý.” Tống Vy lạnh nhạt ngồi xuống vị trí của mình.

Trần Châu Ánh vuốt vuốt tóc rồi ngồi xuống: “Không biết chủ đề cuộc thi là gì đây, cuộc thi của chúng ta không phức tạp bằng thí sinh lớp dưới, chỉ cần tham gia ba phần thi là kết thúc, chính vì vậy mà có thể thấy được tỉ lệ bị loại giữa chúng ta cao biết bao nhiêu.”

Đúng vậy, tổng cộng có mười hai nhóm tuyển thủ tranh tài, chia làm ba vòng thi.

Nói cách khác, vòng thi đầu tiên phải loại bỏ chín nhóm, vòng thứ hai một nhóm, vòng cuối cùng quyết định nhóm hạng nhất.

Tỷ lệ loại cao như thế, chẳng trách bầu không khí lại ngột ngạt như thế.

Dù sao nếu như bản thân mình bị loại từ vòng đầu tiên, trừ mất mặt, càng nhiều hơn là không cam lòng.

Dù sao thì có cơ hội tham gia, ai lại có thể hài lòng với kết quả đó, ai cũng muốn ở lại để tham gia vòng thứ hai, đến vòng thứ ba, đoạt giải quán quân.

Tống Vy cũng mở cafe ra uống một ngụm, biểu cảm không còn nhẹ nhõm như lúc đầu nữa, cô trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều: “Đúng vậy, tỉ lệ loại quá cao. Tớ đã từng tham gia hàng trăm cuộc thi lớn nhỏ khác nhau, đây là lần đầu tiên mà tớ nhìn thấy bầu không khí nặng nề như thế, cuộc thi này có tỉ lệ loại cao mà, nói thật thì trong lòng tớ cũng căng thẳng lắm.”

“Đừng mà, cậu nhất định không thể căng thẳng.” Nghe thấy Tống Vy nói như vậy, Trần Châu Ánh lập tức gấp gáp: “Cậu ở đây còn không có đối thủ sứ mệnh, cho nên cậu căng thẳng làm gì, tớ căng thẳng thì còn có thể hiểu được. Dù sao ngoại trừ áp lực cuộc thi, tớ còn có áp lực từ Yamamoto Kayako. Cho nên Vy Vy, cậu tuyệt đối không thể căng thẳng, cậu mà căng thẳng rồi thì tớ cũng sẽ căng thẳng theo, đến lúc đó hai người chúng ta tiêu đời rồi, ai kêu hay người chúng ta là một chỉnh thể chứ.”

“Cậu nói đúng.” Tống Vy kéo kéo khóe miệng, nặn ra một nụ cười: “Được rồi, bây giờ tớ đã điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, không còn căng thẳng nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK