Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2139

Tống Vy ừ một tiếng: “Không sai.”

Trần Châu Ánh thở dài: “Các cặp đôi khác cãi nhau không phải là những chuyện vặt vãnh thì chính là những chuyện lớn như ngoại tình, bạo lực gia đình. Hay thật, vợ chồng hai người cãi nhau lại đều là vì đối phương, nhưng đối phương lại không chấp nhận, đây rốt cuộc là cãi nhau hay là đang thể hiện tình cảm một cách biến tướng vậy?”

Tống Vy mím đôi môi đỏ mọng, không nói gì.

Trần Châu Ánh chớp chớp mắt: “Vốn dĩ tớ lên đây là muốn giúp sếp Đường khuyên cậu, dù sao sếp Đường đưa cậu đi là vì lo cho sự an nguy của cậu. Nhưng hiện tại nghe cậu nói những điều này, tớ lại biết rằng tớ không thể khuyên nổi, bởi vì nếu tớ khuyên cậu nghe lời sếp Đường thì không công bằng với cậu. Nhưng nếu tớ khuyên sếp Đường nghe theo cậu thì lại không công bằng với sếp Đường. Dù sao hai người các cậu đều là vì đối phương chứ không vì bản thân mình, vì vậy những người trung gian như bọn tớ không biết nên làm thế nào để giúp hai người làm hoà.”

Tống Vy kéo khóe miệng: “Tớ và Hạo Tuấn bây giờ chính là đang đi vào một ngõ cụt, nếu một trong hai bọn tớ không chịu lùi bước nhượng bộ, tớ đoán rằng tớ và Hạo Tuấn sẽ tiếp tục chiến tranh lạnh.”

“Nhìn ra được rồi.” Trần Châu Ánh gật đầu: “Vì vậy Vy Vy, cậu bằng lòng lùi một bước sao? Nghe theo sếp Đường, sau khi cuộc thi kết thúc sẽ rời khỏi đây?”

Tống Vy lắc đầu: “Tớ đã nói rồi, tớ không thể trải qua chuyện không thể biết được tin tức của anh ấy, không biết anh ấy có bình an hay không một lần nữa được, vì vậy tớ sẽ không nhượng bộ, tớ chỉ có thể chấp nhận anh ấy nhượng bộ thôi.”

“Vậy thì chịu rồi, hai người chỉ có thể chiến tranh lạnh tiếp thôi, tính cách mềm yếu như cậu mà còn không bằng lòng nhượng bộ, với tính khí khó ngửi kia của sếp Đường sẽ càng không thể.” Trần Châu Ánh nhún vai tỏ vẻ không còn cách nào.

Tống Vy cụp mí mắt xuống, không nói gì nữa.

Trần Châu Ánh nhét lại đôi đũa vào tay cô: “Được rồi, Vy Vy, ăn cơm trước đi, đừng nghĩ những chuyện này nữa, dù sao hiện tại sếp Đường còn chưa có ý đưa cậu đi, vì vậy đến lúc đó chắc chắn còn có cơ hội xoay chuyển, cậu ăn cơm trước đi, đừng để mình đói liệt người.”

Tống Vy mỉm cười: “Ừ.”

Châu Ánh nói đúng, hiện tại Đường Hạo Tuấn còn chưa có ý muốn đưa cô đi, vì vậy trong mấy ngày tiếp theo, cô vẫn còn có cách khiến Đường Hạo Tuấn đổi ý, để cô ở lại.

Vì vậy, cô tuyệt đối không được gục ngã.

Vì để được ở lại cũng vì trận chung kết tiếp theo, cô nhất định phải ăn cơm.

Nói tóm lại là cãi nhau thì cãi nhau, cơm vẫn phải ăn đã.

Tống Vy bắt đầu ăn cơm, Trần Châu Ánh nhìn thấy cô ăn rồi, khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Bạn tốt ăn cơm có nghĩa là nhiệm vụ lên đây lần này của cô ấy đã hoàn thành được một nửa, đối mặt với sự dò hỏi của sếp Đường, cô ấy cũng có thể báo cáo.

Có điều một nửa còn lại, nhiệm vụ giúp sếp Đường khuyên giải Vy Vy, cô ấy phỏng đoán rằng sẽ không hoàn thành được.

“Đúng rồi Châu Ánh, An An đâu?” Tống Vy ăn được vài miếng, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, quay đầu lại hỏi người phụ nữ đang suy nghĩ gì đó ở bên cạnh.

Ánh mắt của Trần Châu Ánh hơi lóe lên, cô định thần lại, cười đáp: “An An vẫn ở chỗ chị Trương, lúc tớ mang cơm lên cho cậu, An An còn đang uống sữa, lúc này chắc cũng đã ngủ rồi, cậu muốn gặp An An sao? Nếu muốn gặp, tớ bảo chị Trương bế An An lên đây.”

Tống Vy lắc lắc đầu, cười nói: “Không cần đâu, nếu An An đã ngủ rồi, tớ không gặp nữa, ngộ nhỡ bế lên đây thằng bé tỉnh rồi lại khóc, đứa bé đó mặc dù không hay khóc nhưng một khi đã khóc cũng rất khó dỗ, ngày mai tớ đi gặp thằng bé sau.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK