Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1918

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng rồi áp tai nhấc máy: “Có chuyện gì vậy?”

Giọng Trình Hiệp truyền tới từ đầu bên kia: “Giám đốc, Kiều Phàm đã rời khỏi thành phố Giang rồi.”

“Hả?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt: “Anh ta rời khỏi thành phố Giang rồi sao?”

“Đúng vậy.” Trình Hiệp gật đầu: “Lúc trước, tôi dẫn Bảo Châu đến bệnh viện thay thuốc. Vì chỗ bọn tôi khá gần bệnh viện số 3 nên bèn tới đó luôn. Sau đó thì nghe các bác sĩ nói chuyện, bảo rằng Kiều Phàm lại từ chức rời đi rồi. Sau đó, tôi liền điều tra hành trình của Kiều Phàm sau khi từ chức thì phát hiện anh ta đã mua vé máy bay đến nước M rồi.”

“Nói vậy thì anh ta đi nước M rồi?” Đường Hạo Tuấn nhướng mày.

“Đúng vậy, chắc hiện giờ đang trên máy bay.” Trình Hiệp trả lời.

Ngón tay thon dài của Đường Hạo Tuấn gõ nhẹ lên mặt bàn: “Có biết anh ta đến nước M để làm gì không?”

“Tạm thời vẫn chưa tra ra được. Nhưng anh ta từ chức rất vội vàng, mua vé máy bay cũng rất vội vàng nên tôi đoán chắc anh ta có việc gấp cần phải xử lý bên nước M. Nhưng cụ thể là gì thì tôi vẫn chưa biết, cần phải điều tra kỹ thêm.” Trình Hiệp ngẫm một lúc rồi nói.

Đường Hạo Tuấn hất cằm: “Vậy cứ điều tra thêm đi, nhất định phải tra ra Kiều Phàm đến đó làm gì, có liên quan tới nhà họ Giang không.”

“Tôi biết rồi.” Trình Hiệp gật đầu.

Sau đó liền cúp máy.

Đường Hạo Tuấn cũng đặt điện thoại xuống, hai hàng lông mày nhíu chặt lại.

Tống Vy không ăn nữa, cô đẩy đĩa sang một bên rồi gọi người hầu dọn xuống.

Sau khi người hầu dọn dẹp xong, Tống Vy mới nhìn Đường Hạo Tuấn rồi hỏi: “Sao vậy? Hình như em vừa nghe thấy anh bảo Kiều Phàm tới nước M rồi?”

“Ừ.” Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Kiều Phàm lại từ chức ở bệnh viện số 3, hiện giờ đã rời khỏi thành phố Giang và lên máy bay tới nước M rồi.”

“Anh ta đến nước M để làm gì.” Tống Vy khó hiểu.

Đường Hạo Tuấn cũng lắc đầu: “Không rõ, anh đoán có thể là chuyện liên quan đến nhà họ Giang.”

“Nhà họ Giang?” Tống Vy càng thêm nghi hoặc: “Nhưng anh đâu có sắp xếp bọn Giang Hạ đến nước M, chắc không phải vì nhà họ Giang mà anh ta mới đến đó đâu.”

“Dù phải hay không thì điều tra là biết thôi.” Đường Hạo Tuấn trầm giọng nói.

Tống Vy gật đầu: “Cũng đúng, gần đây Kiều Phàm luôn muốn tìm Giang Hạ. Chúng ta cũng nắm rõ hành tung của anh ta, có khi bên nước M biết tin tức gì đó của Giang Hạ, dù gì anh ta cũng là bác sĩ, mạng lưới quan hệ rộng mà.”

“Nên anh mới bảo Trình Hiệp đi điều tra rồi, em đừng lo.” Đường Hạo Tuấn xoa tóc cô.

Khoé môi Tống Vy cong lên: “Ừm, tạm thời em không lo lắng đâu, được rồi, chúng ta ra ngoài đã, em cần đến thư phòng để làm chút bản thiết kế.”

“Đi thôi.” Đường Hạo Tuấn gật đầu rồi nắm tay cô bước ra khỏi phòng ăn.

Sau khi ra ngoài, Tống Vy liền lên lầu đi tới thư phòng.

Đường Hạo Tuấn không đi theo cô mà ngồi ở phòng khách. Anh vừa xem ti vi, vừa đợi hai đứa trẻ quay về.

Bọn trẻ ra ngoài chơi, lát nữa trở về chắc chắn sẽ cảm thấy nóng nực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK