Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 856

Ánh mắt Đường Hạo Tuấn hơi trầm xuống: “Em muốn nói gì?”

Tống Vy thả lỏng nắm tay: “Tôi muốn nói rất đơn giản thôi, Đường Hạo Tuấn, vì tôi vẫn là vợ của anh nên tôi có quyền yêu cầu anh chuyển cô ta xa khỏi anh. Tôi cũng không bắt anh sa thải cô ta, tôi chỉ muốn anh điều cô ta đi, đi thật xa, không được lên tầng cao nhất.”

“Tống Vy, cô đang cố ý nhắm vào tôi!” Lâm Giai Nhi trừng mắt với cô, đầy vẻ không cam lòng.

Tống Vy mỉm cười: “Đúng vậy, tôi đang nhắm vào cô đấy. Tôi chỉ không thể chấp nhận một người phụ nữ có suy nghĩ xấu với chồng mình được ở cạnh anh ấy thôi. Nếu cô không phục thì có thể tiếp tục phản đối, để xem cô có mặt mũi nào làm vậy không?”

“Cô…” Lồng ngực Lâm Giai Nhi phập phồng dữ dội.

Tống Vy mặc kệ cô ta, quay sang nhìn Đường Hạo Tuấn: “Thế nào? Anh có đồng ý không? Nếu anh không đồng ý thì ly hôn đi. Mắt không thấy tim không phiền, hai người muốn làm gì thì làm, tôi sẽ không quan tâm nữa.”

Đường Hạo Tuấn mím môi: “Trình Hiệp.”

Trình Hiệp lập tức hoàn hồn từ trong vở kịch trước mắt: “Tổng giám đốc có gì dặn dò?”

“Đưa Giai Nhi đến phòng nhân sự, sắp xếp một vị trí thoải mái cho cô ấy.” Đường Hạo Tuấn cau mày nói.

Trình Hiệp gật đầu đáp lời: “Vâng.”

“Hạo Tuấn…” Lâm Giai Nhi không thể tin nổi nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.

Nhưng thậm chí Đường Hạo Tuấn còn không thèm nhìn cô ta, đi thẳng vào văn phòng.

Tống Vy lạnh lùng khịt mũi với cô ta, sau đấy cũng nhấc chân đi theo.

Lúc này cũng chỉ còn hai người Trình Hiệp và Lâm Giai Nhi đứng tại chỗ.

Trình Hiệp làm động tác mời Lâm Giai Nhi: “Cô Lâm, đi thôi.”

Lâm Giai Nhi tức giận giậm chân: “Dựa vào cái gì? Tôi chỉ để vài thứ trong phòng làm việc của Hạo Tuấn thôi mà cô ta cũng không thể chấp nhận được sao.”

Trình Hiệp thầm nguýt mắt trong lòng.

Chỉ đặt một vài thứ trong văn phòng thôi á hả?

Ngoại trừ tổng giám đốc thì làm gì có ai không nhìn ra tâm tư của cô ta chứ? Rõ ràng giống như lời mợ chủ nói, cô ta muốn làm cho mọi người hiểu lầm quan hệ giữa mình với tổng giám đốc.

Có dã tâm lớn như vậy khó trách sao không chọc giận mợ chủ.

Quá đáng đời!

Tống Vy đi theo Đường Hạo Tuấn vào văn phòng tổng giám đốc.

Tống Vy nhìn anh: “Chứng cứ đâu?”

Đường Hạo Tuấn không nói năng gì, chỉ mở máy tính ra: “Tự xem đi.”

Tống Vy nghi ngờ bước tới nhìn vào màn hình máy tính.

Trên màn hình chiếu một đoạn video quay bằng điện thoại di động, cô nhìn thấy trong video có một đôi nam nữ trông giống Đường Hạo Tuấn, hai người đang tay trong tay băng qua đường thì đột nhiên có một chiếc ô tô màu đỏ chạy thẳng về phía họ.

Đôi nam nữ bị hất văng ra ngoài, ngã xuống đất, máu loang lổ đầy dưới người.

Lúc này camera ghi hình chợt di chuyển về phía trước, có hai mẹ con bước xuống chiếc xe ô tô màu đỏ, thần sắc kinh hãi đi về phía đôi nam nữ kia, sau đó video đột ngột dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK