Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1380

Bởi vì chuyện cô ta cứu người đàn ông này bị phát hiện!

Khoé môi Giang Vân Khê giật giật, giọng chột dạ trả lời: “Xin lỗi thưa cô, tôi không cứu người đàn ông nào, cô nghe lộn ở đâu rồi chắc , giờ cũng khuya rồi, tôi cúp máy trước.”

Nói xong, Giang Vân Khê vội vàng cúp điện thoại, còn tắt nguồn điện thoại.

Chờ màn hình điện thoại tối đen đi, cô ta mới thở phào một hơi, nhưng trong lòng, vẫn luôn không bình tĩnh lại được.

Chuyện cô cứu người không những bị phát hiện, hơn nữa số điện thoại di động cũng đã bị biết.

Sau đó, đối phương có phải hay không sẽ tìm tới nhà?

Giang Vân Khê cắn môi nhìn Đường Hạo Tuấn, trong lòng nảy ra suy nghĩ chuyển nhà.

Cùng lúc đó, biệt phủ nhà họ Đường.

Tống Vy nhìn điện thoại đã quay về màn hình chính, nhăn mày.

Đối phương vậy mà cúp điện thoại của cô?

Tất nhiên, chuyện này không phải chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất là, đối phương thế mà phủ nhận chuyện cứu người.

Nhưng vừa rồi giọng điệu ấp úng của đối phương, vừa nghe đã biết có vấn đề, rất rõ ràng đối phương đang nói dối.

Vì sao?

Giang Vân Khê vì sao phải nói dối, không thừa nhận cứu Hạo Tuấn?

Là bị người nào đó uy hiếp, hay là có nguyên nhân khác?

Mặc kệ là nguyên nhân gì, giờ khắc này, Tống Vy đều rất vui, vì qua cuộc điện thoại này, cô đã hoàn toàn xác định, Hạo Tuấn ở chỗ của Giang Vân Khê.

Cuối cùng cô cũng tìm được anh !

Đêm nay, Tống Vy vui đến không ngủ được, hôm sau trời còn chưa sáng, phấn khởi thu xếp đồ ra khỏi nhà, ngồi ở phòng khách chờ Trình Hiệp tới đón.

Khoảng hơn 07 giờ, Trình Hiệp liền tới .

Tống Vy tạm biệt Tống Hải Dương, kêu Tống Hải Dương ngoan ngoãn ở nhà chờ, liền lên xe xuất phát.

Lộ trình một tiếng ngồi xe, Tống Vy luôn bồn chồn không yên, sống một ngày bằng một năm, bởi vì cô muốn nhanh chút nhìn thấy Đường Hạo Tuấn, chẳng sợ tốc độ xe đã muốn rất nhanh, nhưng cô vẫn cảm thấy rất chậm.

Cuối cùng, tới rồi địa chỉ đồn công an cung cấp, đó là một cái thôn.

Thôn không tính lạc hậu, nhưng cũng không tính là giàu có, chỉ là thôn trang bình thường.

Hôm nay, 10 chiếc xe sang mà chỉ có trên tivi mới thấy được chạy vào trong thôn, tất cả người trong thôn đều ra xem náo nhiệt.

Có vài người trẻ tuổi, còn lấy điện thoại ra chụp ảnh.

“Chuyện gì thế này, tại sao lại có nhiều xe sang tới đây như vậy?”

“Không biết nữa, phỏng chừng có thể là một người giàu nào đó ưu thích chỗ này của chúng ta, cho nên muốn xuống đây mua lại để phát triển kiểu du lịch farmstay gì gì đó. Lúc trước thôn Hồng Tinh không phải cũng như vậy đó sao? Phá dỡ toàn thôn, thật ngưỡng mộ chúng ta chết đi được.”

“Cũng có thể là tới du lịch đó, dù sao phong cảnh ở thôn chúng ta cũng đẹp lắm.”

“Người giàu có tự dưng ăn no dửng mỡ rồi chạy tới một nơi hoang vu hẻo lánh như thôn của chúng ta để đi du lịch hả? Đầu óc anh còn sài được không vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK