Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 940

Ánh mắt Tô Huyền tối lại: “Rất đơn giản, cô không thấy tình hình hôm qua sao? Không biết Tống Vy nhìn thấy gì mà tức đến mức động thai, thế nên mục đích của tôi là làm cô ta tiếp tục động thai, một lần không được thì hai lần, tôi muốn cô ta thật sự sảy thai.”

Nếu không phải ban tổ chức cuộc thi lắp máy quay ở khắp nơi để bảo vệ thí sinh thì cô ta sẽ không dùng cách thiểu năng thế này, cô ta sẽ dứt khoát ra tay, giết chết đứa bé trong bụng Tống Vy.

Nhưng để không bị máy quay ẩn tóm được, cô ta chỉ đành làm vậy. Tóm lại, cô ta chắc chắn sẽ không để Tống Vy sinh con của Hạo Tuấn. Hai đứa trẻ kia đã lớn như vậy, không còn cách nào cả, nhưng đứa bé này còn nhỏ, tuyệt đối không thể sinh ra.

Hàn Thư hít vào một hơi, kiêng dè nhìn Tô Huyền: “Nhà thiết kế Tô, cô với Tống Vy có thù à?”

Không ngờ lại muốn giết chết đứa bé trong bụng Tống Vy.

Mặc dù cô ta cũng không thích Tống Vy, cũng mong Tống Vy sảy thai, nhưng cô ta chưa từng nghĩ sẽ trực tiếp hại con của Tống Vy, cùng lắm thì chỉ hả hê khi thấy Tống Vy sảy thai mà thôi. Dù sao thì cô ta với Tống Vy cũng không có thù oán gì lớn, chỉ ghen ghét nhau thôi.

Nhưng Tô Huyền lại…

“Đúng vậy, tôi có thù với cô ta, thù không đội trời chung.” Tô Huyền nhìn Hàn Thư, nói: “Chỉ cần cô làm việc giúp tôi, tôi sẽ biến cô thành siêu mẫu quốc tế.”

Hàn Thư sợ hãi nuốt nước bọt.

Cô ta biết người phụ nữ trước mắt rất nguy hiểm, nhưng bốn chữ siêu mẫu quốc tế có sức hấp dẫn rất lớn với cô ta, khiến cô ta không cách nào từ chối được.

Thế nên Hàn Thư vô thức gật đầu, như hiểu ra gì đó, mặt cô ta đầy quả quyết: “Được.”

Tô Huyền hài lòng nở nụ cười.

Chẳng mấy chốc, cuộc thi chính thức bắt đầu.

Có tổng cộng chín mươi sáu nhà thiết kế thời trang tham gia thi đấu quốc tế, các nhà thiết kế ngồi cùng nhau, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

Tống Vy ngồi ở giữa hàng thứ hai, chờ MC công bố đề thi.

Đột nhiên cô cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình, cô thẳng lưng, vô thức ngoảnh đầu nhìn thì thấy Tô Huyền ngồi ở phía bên phải sau hai hàng.

“Là cô ta?” Tống Vy nheo mắt.

Tô Huyền thấy cô phát hiện ra mình, cô ta cũng chẳng hoảng hốt mà vẫy tay cười với cô, xem như chào hỏi.

Tống Vy thấy thế, không tiện giả vờ không thấy nên cũng cười lại.

Hôm nay Tô Huyền hơi khác với bình thường.

Bình thường Tô Huyền luôn buộc tóc đuôi ngựa, lộ ra vầng trán sáng bóng và chiếc cổ thon dài.

Nhưng bây giờ cô ta lại xõa tóc, còn uốn xoăn tạo sóng.

Ngoài ra cô ta còn đeo kính, tổng thể trông rất trí thức.

Mặc dù hơi ngạc nhiên với sự thay đổi của Tô Huyền, nhưng Tống Vy không để ý nhiều. Phụ nữ thay đổi phong cách là chuyện bình thường, không có gì đáng để tìm hiểu.

Thế nên chào lại xong, Tống Vy quay đầu đi.

Tô Huyền nhìn phía sau Tống Vy, cong môi cười rồi đưa tay đẩy kính, mắt kính chớp lên tia sáng xanh khó mà nhận ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK