Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1063

“…” Mạnh Ngọc mở miệng, như thể muốn giải thích điều gì đó, nhưng anh ta lại không thể thốt thành lời.

Trong thâm tâm, anh ta cảm thấy mình làm như vậy không phải là đang dung túng cho Giai Nhi, mà chỉ là không nỡ nhìn thấy Giai Nhi chịu khổ.

Nhưng anh ta lại không thể phản bác lại lời nói của Đường Hạo Tuấn.

“Lâm Giai Nhi ngày một thậm tệ hơn là nhờ có cậu đó, cô ta biết cậu sẽ mềm lòng giúp cô ta, cứu cô ta, cho nên cô ta càng trở nên quá đáng hơn. Mạnh Ngọc. Cậu tưởng đây là biểu hiện cậu yêu cô ta, nhưng thật ra cậu đang hủy hoại cô ta đấy, cậu tự ngẫm nghĩ lại đi.”

Đường Hạo Tuấn nói xong, thu hồi tầm mắt và đi ra khỏi văn phòng của Mạnh Ngọc.

Sau khi anh rời đi, Mạnh Ngọc ngồi phịch xuống ghế, đầu ong ong.

Anh ta thực sự… giống như lời Hạo Tuấn nói sao, anh ta đang hủy hoại Giai Nhi sao?

Mạnh Ngọc muốn nói những gì Đường Hạo Tuấn nói là sai.

Nhưng cùng lúc đó, có một giọng nói khác nói với anh ta rằng những gì Hạo Tuấn nói là sự thật.

Chính vì đã nhiều lần giúp đỡ Lâm Giai Nhi nên Lâm Giai Nhi mới không hề sợ hãi.

Mạnh Ngọc cúi đầu, hai tay vò bứt tóc, lồng ngực bị tắc nghẽn, có chút hối hận.

Có lẽ, lần này anh ta thực sự đã sai rồi.

“Tổng giám đốc.” Đường Hạo Tuấn đi tới thang máy, Trình Hiệp đã đợi sẵn ở đây, vừa nhìn thấy anh liền đi tới chào hỏi.

“Phái người đến tìm kiếm ở ga đường sắt cao tốc của các sân bay lớn ở thành phố Giang, nhất định phải tìm được Lâm Giai Nhi.” Đường Hạo Tuấn bước vào thang máy, trầm giọng dặn dò.

Trình Hiệp gật đầu đáp lại: “Rõ.”

“Ngoài ra cũng nên để mắt tới nhà họ Cố một chút, nếu Lâm Giai Nhi không rời thành phố Giang bằng tàu cao tốc ở sân bay thì có khả năng đã được nhà họ Cố phái người lái xe đến đón, một khi phát hiện nhà họ Cố có động tĩnh gì thì lập tức báo báo cho tôi.”

“Vâng.” Trình Hiệp gật đầu.

Đường Hạo Tuấn cau mày.

Trình Hiệp lại hỏi: “Vậy bác sĩ Mạnh thì sao, có cần phái người đến theo dõi không?”

“Cậu thấy sao?” Đường Hạo Tuấn liếc xéo anh ta một cái.

Trình Hiệp ho khan một tiếng: “Tôi biết rồi, tôi sẽ phái người tới.”

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, không nói gì nữa, sắc mặt rất khó coi.

Mắt thấy nhà họ Cố sắp ngã ngựa, nhà họ Trương đã đi thu thập bằng chứng việc ông cụ Cố bao che cho Lâm Giai Nhi. Bằng chứng đã có đủ trong tay, đợi đến khi Tống Vy thi xong trở về sẽ đích thân tống Lâm Giai Nhi vào tù, khiến Lâm Giai Nhi trả giá đắt vì đã mưu sát mình hai lần.

Nhưng không ngờ Mạnh Ngọc lại ngu xuẩn như vậy, Lâm Giai Nhi khóc lóc một chút đã khiến anh ta mủi lòng và thả Lâm Giai Nhi đi.

Lâm Giai Nhi là người Mạnh Ngọc yêu, Mạnh Ngọc làm như vậy cũng không có gì ngạc nhiên lắm.

Nhưng Mạnh Ngọc cũng là bạn tốt của anh, làm như vậy là đang phản bội anh.

Vì vậy, Mạnh Ngọc cũng nên chịu trách nhiệm về hành động của mình.

Nghĩ đến đây, Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Tôi nhớ là một năm trước Đường Thị và bệnh viện dưới trướng nhà họ Mạnh có hợp tác với nhau đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK