Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 635

Thấy cảnh tượng như vậy, Tống Vy lập tức đứng bật dậy.

Tống Hải Dương và Tống Dĩnh Nhi kinh ngạc nhìn cô: “Mẹ ơi, mẹ sao vậy?”

Tống Vy không nghe thấy giọng nói của hai đứa nhỏ, trái tim cô đập rất nhanh, như muốn văng ra khỏi lồng ngực, ngay cả cơ thể cũng đang run rẩy.

Thảo nào tối hôm qua cô cảm thấy Lâm Giai Nhi có tật giật mình như thể đã làm chuyện gì xấu. Hóa ra là thật. Không ngờ Lâm Giai Nhi lại muốn giết cô!

Từ lầu ba đến lầu một cao khoảng mười lăm mét, Nếu Lâm Giai Nhi thành công đẩy cô từ tầng ba xuống, chắc chắn cô sẽ chết. May là tối qua Đường Hạo Tuấn xuất hiện kịp thời khiến Lâm Giai Nhi chưa đạt được ý đồ, nếu không, chắc bây giờ cô đã nằm trong nhà xác rồi.

Nghĩ đến đây, Tống Vy nắm chặt điện thoại. Trong lòng cảm thấy sợ hãi, sự hoảng loạn trong mắt cũng không thể che giấu.

Tống Hải Dương leo xuống ghế, đi tới bên cạnh nắm chặt tay cô và hỏi: “Mẹ ơi, rốt cuộc mẹ làm sao vậy? Mẹ thấy cái gì à?”

Tống Dĩnh Nhi cũng chớp mắt nhìn Tống Vy.

Tống Vy không định kể chuyện này cho hai con nghe, sợ sẽ làm chúng sợ. Cô hít sâu một hơi, cố kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, mỉm cười xoa đầu Tống Hải Dương: “Mẹ không sao, con ngoan ngoãn ăn cơm đi. Ăn xong thì đi học.”

Thấy cô không muốn nói, Tống Hải Dương bĩu môi: “Vâng ạ.”

Cậu bé ngồi vào chỗ của mình.

Tống Vy ngồi xuống lần nữa, cụp mắt xuống nhìn điện thoại trong tay với nét mặt không nói nên lời.

Đáng lẽ ra cô nên đưa video này cho Đường Hạo Tuấn xem, đồng thời báo cảnh sát tố cáo cô ta với tội danh cố ý giết người.

Nhưng nghĩ tới ông Cố, Tống Vy hơi do dự.

Lần trước ông Cố giúp đỡ cô, mặc dù do Đường Hạo Tuấn gọi điện nhờ vả, nhưng cô không thể phủ nhận việc ông Cố đã giúp đỡ mình. Bởi vì cô là người muốn kiểm tra hồ sơ.

Mà Lâm Giai Nhi lại là chắt của ông Cố, về tình về lý cô cũng phải nể mặt. Còn video này, xem như là ân tình trả cho ông Cố, cô sẽ không lấy nó ra.

Nghĩ tới đây, Tống Vy thở hắt ra, sau đó cất di động vào túi.

Hy vọng chỉ là Lâm Giai Nhi nhất thời hồ đồ suy nghĩ sai lầm, sau này sẽ không làm mấy chuyện tương tự nữa. Nếu không, cô nhất định sẽ báo cảnh sát giao ra video này.

Điện thoại đột nhiên vang lên.

Tống Vy ổn định cảm xúc xong, điện thoại vừa mới cất vào lại lấy ra.

Người gọi tới là Giang Hạ, nghĩ đến chắc vì chuyện ngày hôm qua. Cô vội vã nghe máy: “Alo, Giang Hạ à.”

“Vy Vy à, nói cho cậu biết một tin tốt, tay trưởng kho và tổ trưởng kia bị bắt rồi!” Trong điện thoại truyền đến giọng nói vui vẻ của Giang Hạ.

“Bị bắt rồi sao?” Tống Vy mừng rỡ, nắm chặt điện thoại trong vô thức, vội vàng hỏi: “Bọn họ đang ở đâu?”

“Đang ở đồn cảnh sát, vừa thẩm vấn xong, tớ cũng mới ra khỏi đồn cảnh sát.” Giang Hạ vừa nói vừa mở cửa xe.

Tống Vy nheo mắt: “Kết quả thẩm vấn thế nào?”

“Tớ biết cậu sẽ hỏi mà.” Giang Hạ lên xe, vẻ mặt nghiêm túc: “Trưởng kho kia với tổ trưởng phụ trách dây chuyền số một là họ hàng xa, trước đây chúng ta cũng không biết. Hai người này thông đồng với nhau, mua một lô vải chất lượng thấp bằng tiền vải được cấp, số còn lại thì cho vào túi riêng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK