Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2132

“Đồ ngốc, Đường Hạo Tuấn, anh là đồ ngốc!” Tống Vy thật sự đã khóc rồi, vừa khóc vừa đấm chiếc chăn bên dưới.

Ngoài cửa, Đường Hạo Tuấn đang dựa vào cửa, nghe thấy tiếng khóc và tiếng chửi mắng của người phụ nữ, mí mắt rũ xuống, trên mặt không chút che đậy mà lộ ra vẻ áy náy.

Anh biết trong lòng cô đang rất khó chịu nhưng lần này anh sẽ không bao giờ thay đổi quyết định của mình.

Híp híp mắt, trong mắt Đường Hạo Tuấn lóe lên một tia kiên định, sau đó nhẹ bước xuống lầu.

Trong phòng khách, Trần Châu Ánh đang nghe điện thoại thì nghe thấy tiếng bước chân nên quay đầu lại nhìn.

Nhìn thấy Đường Hạo Tuấn, cô ấy vội vàng nói gì đó với người ở đầu dây bên kia rồi cúp điện thoại, sau đó đứng dậy hỏi: “Sếp Đường, Vy Vy chưa tỉnh sao? Cô ấy đã ngủ một ngày một đêm rồi, còn không tỉnh nữa thì nên gọi bác sĩ thôi, tôi nói sếp Đường, anh cũng thật là, buổi tối anh không thể…”

“Cô ấy tỉnh rồi.” Đường Hạo Tuấn cau mày, ngắt lời cô ấy.

Trần Châu Ánh nhướn mày: “Tỉnh rồi?”

“Ừ.”

“Vậy quá tốt rồi, tôi còn tưởng cô ấy còn muốn tiếp tục ngủ nữa, có điều nếu Vy Vy đã tỉnh rồi vậy tại sao cô ấy còn không xuống đây?” Trần Châu Ánh nhìn lên lầu.

Đường Hạo Tuấn không trả lời, chỉ nhìn cô ấy mà nói: “Một lát nữa cô giúp tôi một chuyện.”

“Hả?” Trần Châu Ánh chớp chớp mắt nghi ngờ: “Chuyện gì, sếp Đường nói đi.”

“Giúp tôi mang chút đồ ăn lên cho cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ không xuống đâu.” Đường Hạo Tuấn xoa xoa ấn đường, nói với vẻ có chút mệt mỏi.

Trần Châu Ánh đầy vẻ khó hiểu: “Có thể thì cũng có thể, nhưng loại chuyện này, tại sao sếp Đường không tự mình làm đi, anh là chồng cô ấy, anh mang đồ ăn cho cô ấy không phải tốt hơn sao?”

Đường Hạo Tuấn rũ mắt xuống, lãnh đạm nói: “Cô ấy không muốn nhìn thấy tôi.”

Nghe thấy lời này, Trần Châu Ánh như hiểu ra điều gì đó, há to miệng kinh ngạc: “Không phải chứ, sếp Đường, hai người… anh và Vy Vy không phải là đang cãi nhau đấy chứ?”

Cô chỉ vào Đường Hạo Tuấn, sau đó lại chỉ lên lầu.

Đường Hạo Tuấn rũ mắt xuống, không nói gì, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng rồi.

Trần Châu Ánh kinh hãi nuốt nước bọt: “Hai người thật sự cãi nhau rồi? Tại sao?”

Chúa ơi, vậy mà sếp Đường và Vy Vy lại cãi nhau thật rồi, điều này quá khiến người ta sốc mà.

Tình cảm của hai người này không biết nhiều bao nhiêu, ngày thường chỉ cần ở cùng nhau là dính lấy nhau, giống như keo 502 vậy, không thể tách khỏi nhau được, người bên cạnh ăn cơm chó đến căng cả bụng.

Nói tóm lại, Trần Châu Ánh cô quen biết bọn họ lâu như vậy rồi, chưa từng nhìn thấy bọn họ cãi nhau, ngay cả đỏ bừng mặt cũng không có.

Vì vậy, lúc này nghe thấy bọn họ cãi nhau, cô ấy quả thực không dám tin.

“Sếp Đường, sao hai người lại cãi nhau vậy?” Trần Châu Ánh nhìn Đường Hạo Tuấn, vô cùng tò mò mà hỏi: “Không phải là do chuyện anh đưa Hải Dương và Dĩnh Nhi đi nên Vy Vy mới tức giận đấy chứ? Tôi đã nói mà, đang yên đang lành anh đưa bọn trẻ đi làm gì, thậm chí còn không thèm thương lượng với Vy Vy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK