Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1866

Thấy câu ‘đời này không gặp lại nữa’ ở trong bức thư, sắc mặt của Kiều Phàm lập tức trở nên vặn vẹo, hai mắt đỏ ngầu, anh ra xé tan bức thư, nói với giọng u ám lạnh lùng: “Giỏi, rất giỏi, Giang Hạ cô thật sự rất giỏi, vậy mà dám bỏ trốn!”

Không những chạy trốn, vậy mà muốn trốn cả đời!

Không có cửa đâu!

Anh ta nhất định sẽ tìm được cô, dày vò cô, nếu không khó xả nỗi hận trong lòng!

Sau khi tức giận, Kiều Phàm lại hít sâu một hơi, tạm thời bình tĩnh lại trước, đôi mắt nheo lại đầy vẻ nguy hiểm.

Với năng lực của Giang Hạ, là không thể ở trong bệnh viện do anh ta quản lý rời đi một cách bất tri bất giác được.

Cho nên chắc chắn có người giúp cô.

Còn là ai, không cần nghĩ cũng biết là Tống Vy.

Hai người bọn họ quan hệ tốt nhất, Giang Hạ có chuyện, lập tức sẽ liên lạc với Tống Vy, tuyệt đối không phải là Tô Cẩm Thành.

Tuy Tô Cẩm Thành đó cũng có chút thế lực, nhưng đại bản doanh không ở thành phố Giang, cho nên không thể làm được chuyện đưa Giang Hạ đi trong trường hợp không khiến anh ta phát giác.

Vậy thì người còn lại chỉ có Tống Vy rồi.

Đương nhiên, chỉ dựa vào bản thân Tống Vy là không thể, nhưng Đường Hạo Tuấn ra tay thì sao?

Cho nên, chắc chắn là Đường Hạo Tuấn ra tay mới khiến Giang Hạ rời khỏi được.

Nói không chừng không chỉ có Giang Hạ rời đi, còn có ba mẹ của Giang Hạ…

Nghĩ như vậy, tay Kiều Phàm siết chặt lại thành nắm đấm, sau đó đấm một đấm lên trên bàn.

Bởi vì đấm quá mạnh, các đốt ngón tay của anh ta đều bị rách da, máu tươi ứa ra.

Nhưng dường như Kiều Phàm không có cảm giác gì, cầm điện thoại di động lên rồi gọi một cuộc điện thoại.

Rất nhanh, đầu dây bên kia điện thoại liền bắt máy: “Anh Kiều.”

“Cậu đi điều tra thử xem hai vợ chồng Giang Chấn Quân có đang ở nhà không?” Kiều Phàm siết chặt điện thoại, giọng nói lạnh lẽo lại vô tình.

Người ở đầu dây bên kia đáp lời: “Vâng.”

Kiều Phàm đặt điện thoại di động xuống, ánh mắt u ám khó đoán.

Qua khoảng mấy phút, điện thoại lại vang lên.

Kiều Phàm mặt không đổi sắc cầm điện thoại đặt ở bên tai: “Điều tra ra chưa?”

“Đã tra ra rồi anh Kiều, đúng là hai vợ chồng Giang Chấn Quân không có ở nhà, tôi đã đi lên lầu nghe ngóng, nghe hàng xóm nói là hai vợ chồng Giang Chấn Quân vừa mới gấp gáp bán nhà hồi sáng hôm nay và dọn đi rồi, về phần dọn đi đâu thì tôi không biết.”

Nghe xong lời này, trên mặt Kiều Phàm không hề có biểu cảm kinh ngạc, thay vào đó là vẻ âm trầm và lạnh lẽo.

Quả nhiên, hai vợ chồng này cũng đã đi rồi.

Hay, hay lắm.

Giang Hạ, cô đúng là có bản lĩnh mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK