CHƯƠNG 511
Thật sự không ngờ, học trò nhà mình lại giỏi dỗ dành đàn ông như vậy.
Sau khi xác nhận Tống Vy và Kiều Phàm đã chia tay, Annie kích động, không kìm được muốn nhảy dựng lên.
Nhưng cô ta vẫn nín nhịn, chỉ có đôi tay là đang nắm chặt lại, đè nén sự vui mừng trong lòng.
“Vậy hiện giờ bác sĩ Kiều thế nào rồi?” Annie hỏi tình hình hiện tại của Kiều Phàm, ra vẻ không hề hứng thú với việc sao Tống Vy và Kiều Phàm lại chia tay.
Tống Vy biết Annie thích Kiều Phàm, muốn ở bên Kiều Phàm.
Nếu không có Giang Hạ, cô nhất định sẽ ủng hộ.
Nhưng Giang Hạ thích Kiều Phàm, cô không thể nói thật với cô Annie này được.
Nghĩ vậy, ánh mắt Tống Vy khẽ động, tươi cười trả lời: “Anh ấy rất tốt, giờ đang quen bạn gái mới.”
“Cô nói gì?” Vẻ mặt Annie lập tức ngây ra.
Đường Hạo Tuấn cũng khẽ nhướng mày, nhìn Tống Vy với ánh mắt sâu thẳm.
Trong lòng Tống Vy thầm nói một câu xin lỗi với Annie, cụp mi mắt xuống lặp lại lời vừa nói một lần nữa.
Sắc mặt Annie lập tức trở nên tái nhợt, cả người loạng choạng, chịu một đả kích lớn như vậy, cô ta muốn ngất xỉu ngay tại chỗ.
Cũng may có ông Hill đỡ nên mới tránh được hậu quả này, nhưng cũng khiến người ta sợ hãi.
Tống Vy thậm chí còn có chút hối hận về lời nói vừa rồi.
Nhưng nói cũng đã nói rồi, cô chẳng thể thay đổi được.
“Xin lỗi thầy Mercedes, tôi đưa Annie về nghỉ ngơi trước, tối nay sẽ lại tới thăm ông.” Ông Hill đỡ Annie đang rầu rĩ thảm thương, sau đấy ngại ngùng cáo từ thầy Mercedes.
Thầy Mercedes gật đầu: “Được, tôi bảo người đưa hai ba con ông ra ngoài.”
Dứt lời, ông sắp xếp cho người giúp việc vừa rồi cùng xuống lầu tiễn hai ba con đi.
Mới đó mà trong phòng khách chỉ còn lại ba người Tống Vy và Đường Hạo Tuấn, cùng với thầy Mercedes.
Đường Hạo Tuấn kéo Tống Vy ngồi xuống sô pha: “Sao em lại nói Kiều Phàm có bạn gái mới?”
“Đúng vậy, thầy cũng muốn biết.” Mercedes ngồi xuống đối diện hai người.
Ông làm thầy của Tống Vy bao nhiêu năm qua, đương nhiên có thể nhìn ra, vừa rồi Tống Vy đang nói dối.
Có điều, là thầy của cô nên ông cũng không vạch trần.
Nghe hai người hỏi, Tống Vy có chút ngại ngùng xoa xoa chóp mũi: “Em cũng không muốn, nhưng vì Giang Hạ, em chỉ có thể làm như vậy thôi.”
“Giang Hạ?” Mercedes vuốt chòm râu trắng: “Hóa ra là vậy.”
“Là sao?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt.
Tống Vy thở dài một hơi: “Giang Hạ thích Kiều Phàm.”
Cuối cùng Đường Hạo Tuấn cũng hiểu ra, bưng chén trà lên nhấp một ngụm: “Em muốn tác hợp cho Giang Hạ và Kiều Phàm?”
Tống Vy cắn môi: “Đúng vậy.”
“Không thực tế.” Đường Hạo Tuấn vuốt ve chén trà: “Rõ ràng Kiều Phàm rất hận Giang Hạ.”
Nghe vậy, Tống Vy kinh ngạc: “Anh cũng biết chuyện này à?”
“Tình cờ thấy ánh mắt Kiều Phàm nhìn Giang Hạ.” Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn khẽ nhếch lên, thản nhiên nói.