Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1933

“Em thua thì phải hát cho hai đứa nghe, hai đứa thua thì biểu diễn một tiết mục cho em xem, nên bọn nhóc chơi thế nào cũng không biết chán.” Đường Hạo Tuấn nhìn người phụ nữ trong lòng, khẽ cười nói: “Em quá nuông chiều bọn nhóc rồi, nên trực tiếp ra lệnh cho hai đứa đi ngủ, như vậy em mới thoát thân được, nếu không cũng không đến mức khiến mình mệt thành thế này.”

Tống Vy day lông mày trả lời: “Em cũng muốn, nhưng chỉ cần nghĩ đến ngày hai đứa nhóc phải trở về, không còn ở bên cạnh em nữa, em lại không đành lòng, muốn ở bên bọn nhỏ nhiều hơn.”

“Sau này cũng không phải không gặp nữa, nên em không cần phải khiến mình mệt mỏi như vậy.” Đường Hạo Tuấn cốc vào trán cô một cái.

Tống Vy đau, hừ một tiếng: “Anh làm gì đấy?”

“Giúp em tỉnh táo lại, bây giờ tốt hơn chưa?” Đường Hạo Tuấn buông cô ra, sau đó đè vai cô, để cô ngồi xuống mép giường.

Tống Vy lắc đầu: “Tốt hơn rồi, anh đi tắm trước đi, em nằm một lúc, lúc nãy ngồi trên thảm mấy tiếng liền, bây giờ eo đang bị đau.”

“Rất đau?” Đường Hạo Tuấn cúi đầu nhìn eo cô.

Tống Vy ừ một tiếng: “Cũng còn khá tốt, chỉ là quá cứng, không thể dựng thẳng eo được, vừa dựng thẳng là lại đau.”

“Nằm sấp xuống.” Đường Hạo Tuấn mấp máy môi, nói ra ba chữ.

Tống Vy nhìn anh: “Làm gì?”

“Matxa cho em.” Đường Hạo Tuấn nói.

Tống Vy mỉm cười, sau đó lật người lại nằm sấp xuống: “Hiếm khi có thể hưởng thụ phụ vụ matxa của Sếp Đường, đương nhiên em không thể từ chối.”

Đường Hạo Tuấn nhìn người phụ nữ, trong mắt lóe lên một tia sáng, sau đó nghiêng người, ghé sát mặt vào tai cô, giọng nói khàn khàn: “Ồ? Hiếm khi được hưởng thụ sự phục vụ của anh? Vậy tối hôm qua anh….”

“Đừng nói nữa!” Mặt Tống Vy đột nhiên đỏ lên, sau đó vội vàng che mặt người đàn ông lại: “Anh có thể đừng đem hai chuyện này nói thành một không, cái kia là cái kia, matxa là matxa, em quả thật chưa từng được hưởng thụ anh matxa cho em mà.”

Đường Hạo Tuấn lấy bàn tay đang che miệng của cô xuống: “Nhưng matxa kia thoải mái hơn matxa này đúng không?”


CHƯƠNG 1934


Mặt Tống Vy đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu, vừa xấu hổ vừa tức giận, lườm anh: “Anh lắm lời thể nhỉ, anh có mat-xa không? Nếu không matxa thì anh mau đi tắm đi.”


Đường Hạo Tuấn khẽ cười thành tiếng: “Được, anh mat-xa.”


Anh cũng không trêu cô nữa, nếu không lát nữa cô thật sự sẽ tức giận, không để ý đến anh nữa.


Vậy anh thật sự được một mà mất mười.


Đường Hạo Tuấn ngồi thẳng dậy, khôi phục lại dáng vẻ đàng hoàng, đặt tay lên eo phía sau của Tống Vy, nhẹ nhàng matxa cho cô.


Đừng nói, mặc dù phương pháp của anh không có bố cục gì cả, nhưng lực lại vô cùng thích hợp.


Tống Vy thoải mái nhắm mặt lại, khóe miệng không khỏi nở một nụ cười hài lòng.


Đường Hạo Tuấn thấy cô cười như vậy, khóe miệng cũng cong lên theo.


Không biết qua bao lâu, lâu đến mức Tống Vy cảm thấy mình đã muốn ngủ, Đường Hạo Tuấn mới dừng matxa cho cô, từ bên giường đứng dậy.


Tống Vy mở mắt ra, lật người lại, sau đó đưa một tay về phía người đàn ông, ra hiệu người đàn ông kéo cô lên.


Người đàn ông giơ tay ra, kéo cô dậy.


Sau khi Tống Vy ngồi dậy, khẽ cử động eo của mình, phát hiện thật sự không còn đau như vậy nữa, mặc dù vẫn còn có chút không thoải mái, nhưng đã đỡ hơn rất nhiều so với lúc đi vào.


“Chồng à, anh thật lợi hại.” Tống Vy kinh ngạc, vui mừng giơ ngón cái lên với người đàn ông.


Người đàn ông hất cằm, khuôn mặt tràn đầy sự kiêu ngạo nói: “Chồng của em rất lợi hại cũng không phải ngày một ngày hai, bây giờ em mới biết?”


Tống Vy lườm anh: “Được rồi, anh mau đi tắm đi, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn phải dậy sớm nữa.”


“Tắm cùng nhau.” Đường Hạo Tuấn nói, lại kéo tay cô, kéo cô từ trên giường đứng thẳng dậy, sau đó cúi người, luồn tay qua đầu gối của cô, bế cô lên, đi vào phòng tắm.


Tống Vy sững sờ một lúc, sau đó vội vàng giãy giụa: “Này, anh làm gì vậy, mau thả em xuống đi.”


“Đương nhiên là cùng tắm rồi.” Đường Hạo Tuấn không chỉ không thả cô ra, ngược lại còn ôm cô chặt hơn.


Tống Vy nhìn anh: “Em không muốn tắm với anh.”


Mỗi lần tắm cùng anh, tắm rửa, say đó sẽ là cái gì, sau đó sẽ dày vò rất lâu, không thể nghỉ ngơi.


Lần này, sợ là cũng không ngoại lệ.


Đường Hạo Tuấn đương nhiên biết nguyên nhân Tống Vy không muốn tắm với mình, nhưng anh cũng không buông cô ra, ngược lại cúi đầu, cắn tai cô: “Ngày mai anh phải đi rồi, em không thể thỏa mãn anh một lần sao?”


CHƯƠNG 1935


“.…” Một câu ngày mai anh phải đi rồi, lập tức khiến tất cả lời nói của Tống Vy đều không nói ra được.


Nhìn xem người đàn ông này thật biết nói chuyện, giành lấy cơ hội, khiến cô không thể từ chối.


Bởi vì người đàn ông này biết điểm yếu của cô là ba ba con bọn họ, biết cô không nỡ xa ba bọn họ, nên đã nói ra chuyện ngày mai phải rời đi.


Như vậy, cô không thể từ chối anh.


Tống Vy cạn lời nhìn người đàn ông, không giãy giụa nữa, một lúc sau mới lên tiếng: “Anh đúng là rất ma mãnh.”


Đường Hạo Tuấn khẽ cười: “Cảm ơn đã khen.”


Dứt lời, cửa phòng tắm đóng lại.


Đợi đến lúc mở ra, đã là mấy tiếng sau.


Đường Hạo Tuấn bế Tống Vy khoác áo choàng tắm từ bên trong đi ra, Tống Vy dựa vào ngực anh, hai mắt nhắm lại, hình như đã ngủ rồi.


Cũng đúng, vốn dĩ đã chơi cùng hai đứa bé lâu như vậy, đã đủ mệt rồi, bây giờ còn phải phục vụ người đàn ông này lâu như vậy, nếu như không ngủ mới là chuyện lạ.


Đường Hạo Tuấn bế Tống Vy đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, xoa mặt cô, sau đó anh cũng vén chăn nằm lên, tắt đèn.


Nhưng không nằm được bao lâu, Đường Hạo Tuấn đã mở mắt ra, sau khi thu dọn xong, nhẹ nhàng rời khỏi phòng.


Trong phòng khách ở dưới tầng, hai đứa bé đã được người giúp việc mặc quần áo cho, đang ngồi trên sofa.


Nhìn thấy Đường Hạo Tuấn đi xuống, hai đứa bé vội vàng nhảy xuống khỏi sofa, chạy đến, mỗi đứa kéo một tay anh: “Ba, mẹ đâu?”


Nghe thấy câu hỏi của hai đứa bé, Đường Hạo Tuấn đưa tay ra xoa đầu hai đứa bé, dịu dàng nói: “Mẹ vẫn còn ngủ, nên không xuống, ban ngày mẹ còn phải thi đấu, nên chúng ta không để cho mẹ tiễn nữa, để mẹ nghỉ ngơi một lúc.”


“Được, để mẹ nghỉ ngơi, mẹ thi đấu cũng rất mệt.” Tống Dĩnh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.


Chỉ có Tống Hải Dương nhìn Đường Hạo Tuấn, trong lòng biết rất rõ tại sao mẹ không xuống.


Mẹ không phải là người vì cái nguyên nhân ngày mai phải thi đấu, không xuống tiễn bọn họ.


Dù sao, giữa cuộc thi và bọn họ, mẹ sẽ xem trọng bọn họ hơn.


Chắc chắn là tối qua ba lại giày vò mẹ, nếu không mẹ sẽ không dậy được.


Nhưng như vậy cũng tốt, không để cho mẹ đi tiễn, tránh cho lúc bọn họ rời đi, lại không nỡ, Dĩnh Nhi nói không chừng còn khóc nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK