Chương 322:
Tô Diệc Hàm cắn răng nói: “Được, em đi làm, chỉ cần chơi được Tô Nghênh Hạ, chuyện gì em cũng có thể làm.”
Đối tế! đáp án này, Tổ Hải Siêu cực kì vừa lòng, nói: “Chỉ cần sau này nhà họ Tô phát triển, em gả vào hào môn hay không không quan trọng, bởi vì em đã thuộc gia tộc hào môn rồi.”
Tô Diệc Hàm cười, nếu thật sự như vậy, cô không cần suy xét việc gả vào hào môn, thậm chí có thể tìm trai bao, sống cuộc sóng như nữ hoàng.
Mộng đẹp bắt đầu hình thành làm người ta sinh ra nhiều ảo tưởng, Tô Diệc Hàm cảm thấy thân phận hào môn của mình đã bắt đầu.
“Chỉ cần Tô Nghênh Hạ sống không tốt, khiến cô ta biết cả đời này không bằng em là được.” Tô Diệc Hàm nói.
Trong bệnh viện, Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ mặc kệ thế giới bên ngoài đang mưa gió bão bùng, bọn họ như ở mắt bão, không chịu ảnh hưởng, chẳng sợ bên ngoài đã nổi nên lời đồn nhà họ Tô sắp phá sản, hay vị chủ tịch như Tô Nghênh Hạ khiến cơ ngơi hàng chục năm bị hủy hoại một sớm một chiều, bỡn cợt Tô Nghênh Hạ không đáng một đồng, thậm chí có lời đồn Hàn Tam Thiên là yêu tinh, nếu không do Hàn Tam Thiên, nhà họ Tô sẽ không ra nông nỗi này.
Trong một khoảnh khắc, cái tên Hàn Tam Thiên lại bị đẩy tới đầu sóng ngọn gió, khiến tất cả mọi người đều biết nhà họ Tô có nguy cơ phá sản bởi vì Hàn Tam Thiên, vì Tô Nghênh Hạ bao che kẻ vô dụng đó làm hại cả công ty.
“Tô Nghênh Hạ điên rồi à, vì một kẻ vô dụng như kia mà bỏ cả công ty.”
“Không biết thằng vô dụng kia chuốc bùa mê thuốc lú gì cho Tô Nghênh Hạ, để cô ta giúp hắn.”
“Xem ra đầu năm nay ăn bám cũng phải có bản lĩnh, với bản lĩnh đó Hàn Tam Thiên có thể mở một lớp học luôn đó.”
“Ăn bám được máy bữa nữa chứ, công ty nhà họ Tô sao kiên trì được khi bị Giang Phú ngắm vào.”
Mọi việc cứ thể nổi lên, nơi nào ở Thiên Vân cũng chế nhạo việc này, tái hiện lại nhiệt độ về đề tài Hàn Tam Thiên ở rễ nhà họ Tô ba năm trước, khắp quán xá không có chỗ nào không có người bàn luận.
Máy bữa nay Tưởng Lam không dám ra ngoài, bà từ chối lời mời đi chơi suốt của đám chị em, vì bà ta biết chỉ cần ba xuất hiện, những người đó nhất định sẽ hỏi chuyện công ty, lòi châm chọc mỉa mai đương nhiên không thiếu. Rốt cuộc trong Thời gian này bà nổ cực nhiều, mạnh miệng nói, hiện giờ nhà họ Tô gặp nạn, vị trí mẹ của chủ tịch sắp không giữ nỗi.
“Tô Quốc Diệu, ông làm chuyền tới bệnh viện, hỏi Tô Nghênh Hạ muốn làm gÌ, con bé muốn cả nhà chúng ta ra gầm cầu mới chịu sao.” Tưởng Lam mặt đen xì nói với Tô Quốc Diệu.
Tô Quốc Diệu cũng không dám đi ra ngoài uống rượu, mấy đám bạn đều gọi nhiều tới nỗi điện thoại ông nóng sắp cháy, đều hỏi tình huống nhà bọn họ như thế nào, sao Tô Nghênh Hạ lại gây thù chuốc oán với Giang Phú chỉ vì kẻ vô dụng đó.
quyết, bà gấp như vậy làm gì, chẳng lẽ bà không biết tính của con bà sao, con nó không có khả năng để công ty phá sản đâu.” Tô Quốc Diệu nói.
“Nếu lúc trước tôi sẽ tin con, nhưng bây giờ nó đã hồ đồ rồi, vì Hàn Tam Thiên mà quên mắt mình họ gì, con bé ngốc thực sự yêu Hàn Tam Thiên.” Tưởng Lam không hiểu chuyện này, Hàn Tam Thiên thực sự cho bọn họ ăn ít mật ngọt, nhưng đó chẳng phải là chuyện bình thường sao? Hàn Tam Thiên mang danh xấu như thế, không làm trò trồng gì tròn ba năm nay, mặc kệ cậu ta đã đem tới lợi ích gì cho nhà họ, Tưởng Lam đều coi đó là việc nên làm. Nhưng cậu ta không thể ảnh hưởng tới nhà họ Tô.
“Chuyện tình cảm ai nói trước được điều gì, bà lúc trước cũng gả cho tôi còn gì.”
Tô Quốc Diệu nói.
“Tôi mắt mù mới lấy ông, nếu biết ông chẳng có địa vị gì ở nhà họ Tô này, tô đã không thèm rồi.” Tưởng Lam nói thẳng, không để ý tới tâm trạng của Tô Quốc Diệu.
Loại người hèn nhát như Tô Quốc Diệu dụng vọng phản lại, mây năm nay bị vợ ức hiếp, đội vợ lên đầu mà sống. Muốn ông ta cãi cọ với Tưởng Lam thì phải nhờ hai bình rượu trắng làm động lực.
“Nghênh Hạ là người trưởng thành, con bé tự biết suy nghĩ, không chừng con có biện pháp rồi.” Tô Quốc Diệu nói.
“Ở bệnh viện chăm sóc thằng vô dụng kia, gì cũng không làm còn kêu đã nghĩ cách sao?” Tưởng Lam lạnh lùng nói.
Tô Quốc Diệu ngồi bên Tưởng Lam, nghiêm túc nói: ‘Chẳng lẽ bà không cảm chuyện lớn hay nhỏ con bé cũng giải quyết được sao? Tuy Tô Nghênh Hạ là con gái chúng ta, nhưng bà nghĩ kĩ xem, con mình có năng lực lớn vậy sao? Vì sao bất động sản Nhược Thủy chỉ muốn hợp tác với con bé, thậm chí còn thu mua lại công ty nhà họ Tô.”
“Đừng tỏ vẻ bí hiểm với tôi, có gì nói thẳng.” Tưởng Lam không kiên nhẫn nhìn Tô Quốc Diệu.
“Ý của tôi mọi việc này đều liên quan tới Hàn Tam Thiên, không chừng những thứ đó đều do cậu ta giúp Tô Nghênh Hạ.” Tô Quốc Diệu nói, Ti ta BBSUEHI vậy cũng không có căn cứ, bởi vì Tô Nghênh Hạ gần đây làm quá nhiều chuyện mà Tô Quốc Diệu không tưởng tượng nổi, tuy ông ta là kẻ vô dụng, nhưng cũng có sự hiểu biết nhất định về việc trong thương trường.
Bất động sản Nhược Thủy cùng việc thu mua công ty chỗ nào cũng lạ, với sự hiểu biết về con gái mình, con bé không thể làm những việc đó.
Tưởng Lam khinh bỉ, có liên quan tới Hàn Tam Thiên? Bà theo bản năng nghĩ đó là nhờ năng lực của con gái mình, Hàn Tam Thiên chỉ có giá trị khi mua biệt thự sườn núi thôi.