Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 110: Người phụ nữ không đứng đắn?

Bất ngờ?

Hàn Tam Thiên cầu nguyện đừng có chuyện gì gây kinh hãi mới tốt, Thiên Linh Nhi nghịch ngợm tỉnh quái như thé, ai biết cô sẽ làm chuyện gì.

Về tới nhà, trừ Hà Đình đang quét dọn vệ sinh, còn những người khác đều vào phòng nghỉ ngơi. Hàn Tam Thiên nói chuyện phiếm với bà vài câu rồi về phòng mình.

Sáng hôm sau, Hàn Tam Thiên đúng sáu giờ tỉnh dậy, nhưng Tô Nghênh Hạ không cần anh chạy cùng nên không rời giường. Nằm trên giường tới chín giò thì nghe thấy tiếng cãi cọ bên ngoài biệt thự anh mới mặc quần áo tử tế.

Ngoài biệt thự, có một chiếc Lamborghini đang đỗ, bên cạnh có một người đàn ông đang đứng.

Hôm nay là cuối tuần nên Tô Nghênh Hạ không đi làm, một nhà ba người ngây ngốc nhìn chiếc xe Lamborghini. Đặc biệt là Tưởng Lam, ánh mắt sáng rừng nhìn chiếc xe, hận nó không phải là của mình.

Lấy chiếc xe này mà đi chơi cùng mấy bà bạn là được người ta hâm mộ thôi rồi!

“Nghênh Hạ, chỗ này là nhà chúng ta, sao anh ta đỗ xe ở đây?”

Tưởng Lam hỏi Tô Nghênh Hạ.

Tô Nghênh Hạ cũng thắc mắc, quy định của khu biệt thự Đỉnh Vân cực kì nghiêm khắc, ai dám vi phạm quy định!

“Anh là ai, anh muốn làm gì?” Tô Nghênh Hạ hỏi người đàn ông bên cạnh xe.

Nhưng anh ta không nói gì, chỉ duy trì nụ cười trên mặt.

“Nghênh Hạ, người này có bị câm không vậy, không nói gì cả.”

Tưởng Lam nói.

Tô Nghênh Hạ cũng cảm thấy vậy, vì cô hỏi nhiều câu rồi mà đối phương không trả lời câu nào.

Lúc này, Hàn Tam Thiên từ trong biệt thự đi ra, kinh ngạc nhìn chiếc Lamborghini.

“Sao thế?” Hàn Tam Thiên hỏi Tô Nghênh Hạ.

Tô Nghênh Hạ thờ ơ nhìn Hàn Tam Thiên, chưa kịp trả lời thì người bên cạnh xe đã khom lưng, mở miệng nói: “Ngài là Hàn Tam Thiên ạ.”

Tưởng Lam bắt ngờ nhìn sang Hàn Tam Thiên, thằng này không phải người câm, mà chờ Hàn Tam Thiên tới mới nói!

“Là tôi, nhưng chúng ta quen biết nhau sao?” Hàn Tam Thiên nghỉ ngờ.

Người đàn ông cười, nói: “Ngài Hàn đương nhiên không biết tôi, tôi tới làm nhiệm vụ của mình, gửi chiếc xe này cho ngài.”

Tưởng Lam nhảy dựng lên, người này tới đưa xe cho Hàn Tam Thiên?

Cậu ta lại mua thêm chiếc Lamborghini?

Đồ phá của, tiền của cậu ta chính là của Tô Nghênh Hạ, sao tiêu pha hoang phí như thế?

Tưởng Lam còn muốn nhờ cậy Tô Nghênh Hạ lấy tiền của Hàn Tam Thiên đây, giờ Hàn Tam Thiên lại vất máy trăm triệu ra ngoài, không chấp nhận được.

“Hàn Tam Thiên, lá gan của cậu lớn thật đó, chuyện mua xe lớn như này vậy mà cậu không thương lượng cùng với chúng tôi.”

Tưởng Lam tức giận, mặt mày nhăn lại, giống như Hàn Tam Thiên nợ tiền của bà.

“Xe này không phải con mua, con đâu biết gì đâu.” Hàn Tam Thiên không rõ. Anh không mua xe, chiếc Lamborghini này cũng không phải style của anh, chiếc xe thể thao như này nhì thì ngầu thật đó, nhưng ngồi vào không thoải mái, chỉ có tác dụng để ra vẻ trước mặt người khác thôi. từ trước tới nay Hàn Tam Thiên chưa bao giò thích những thứ phù phiếm như vậy.

“Đây là quà cô chủ nhà tôi gửi ngài Hàn.” người đàn ông nói.

Cô chủ?

Hàn Tam Thiên đột nhiên nghĩ tới cái bất ngờ mà Thiên Linh Nhi nói hôm qua, chắc là cái xe này đi!

Cô chủ nhà họ Thiên, ra tay hào phóng thật, một chiếc Lamborghini làm quà cảm ơn, cái bất ngờ này đúng không nhỏ.

Tưởng Lam giật mình, vậy mà có người phụ nữ tặng Hàn Tam Thiên xe.

Chiếc xe này giá cũng phải mấy trăm triệu, sao có thể tùy ý tặng cậu ta đồ quý như thê.

“Hàn Tam Thiên, cậu lại ra bên ngoài ngoại tình với người đàn bà khác?” Tưởng Lam lạnh lùng nói.

Lúc này, biểu cảm của Tô Nghênh Hạ cực kì khó coi, cô tình nguyện tin tưởng Hàn Tam Thiên không ra ngoài chim chuột với người khác, nhưng chiếc xe này giải thích thế nào. Nếu không có quan hệ tốt với Hàn Tam Thiên, sao có thể tặng cho anh đồ quý như vậy.

Người nọ nghe thấy Tưởng Lam nói thế, ý cười trên mặt thay đổi thành trạng thái lạnh tanh, lạnh lùng nói: “Tôi khuyên bà nói chuyện đàng hoàng vào.”

“Cậu là cái thá gì, đứa con gái ngoại tình với người đàn ông đã có vợ đâu xứng để tôi nói chuyện đàng hoàng. Cô chủ nhà mấy người cả đêm chắc cũng kiếm được nhiều tiền lắm.” Tưởng Lam nói.

Mặt người nọ lạnh như băng, mơ hồ mang theo một ít sát ý, nói: “Bà là ai, dám chửi bới cô chủ nhà tôi như vậy.”

“Tôi là ai2 Haha.” Tưởng Lam chống nạnh, nói: “Tôi là chủ cái biệt thự này, cậu biết đây là đâu không? Là biệt thự trên sườn núi đó, cô chủ nhà cậu có được sống ở đây không?”

Chủ biệt thự không phải là Tưởng Lam, nhưng hiện giò đã sang tên cho Tô Nghênh Hạ, Tưởng Lam nói mình là chủ biệt thự cũng không có vấn đề gì.

Ở nơi này, chính là thể hiện cho thân phận cao quý, cái đứa tiểu thư nhỏ bé như thế, bà không để vào mắt.

“Mẹ, mẹ bót nói đi.” Hàn Tam Thiên khuyên răn.

Tưởng Lam nghe thấy vậy càng không vui, lạnh lùng nói: “Cậu còn nói giúp ả đàn bà đó, Hàn Tam Thiên, cậu không biết điều là gì. Ở bên ngoài dám bốp chát lại tôi, phí công tôi đối xử với cậu như con rễ thực sự, cậu làm tôi thất Vọng quá.”

Con rễ thực sự?

Mấy chữ này châm chọc quá.

“Ä đàn và trong miệng bà chính là cô chủ nhà họ Thiên, Thiên Linh Nhi. Tôi sẽ báo chuyện này cho tiêu thư, nhà họ Thiên không cho phép bất kì ai bôi nhọ cô chủ của tôi.” người đàn ông kia gằn giọng nói.

Cô chủ nhà… nhà họ Thiên!

Tưởng Lam sững người, người tặng xe cho Hàn Tam Thiên vậy mà là Thiên Linh Nhi – cô chủ nhà họ Thiên.

Mà bà, lại nói cô chủ nhà họ Thiên là người đàn bà không đứng đắn!

Tưởng Lam nuốt nước miếng, sự kiêu ngạo vừa rồi tan thành mây khói.

Đắc tội với nhà họ Thiên ở Thiên Vân tương đương đắc tội với Diêm Vương.

Tô Quốc Diệu vội vàng nói: “Thành thật xin lỗi, bà ấy không biết cô chủ nhà cậu chính là Thiên Linh Nhi nên nói hươu nói vượn như thế.”

Ngay cả Tô Nghênh Hạ cũng không bình tĩnh nổi, sự nghiệp nhà họ Tô đang phát triển không ngừng, nếu lúc này đắc tội với nhà họ Thiên, nhà họ Thiên muốn nhằm vào họ, vậy nhà họ Tô gặp tai họa ngập đầu rồi.

“Tôi thay mẹ tôi xin lỗi anh, mẹ tôi không có ý đó.” Tô Nghênh Hạ nói.

“Không biết, không biết thì có thể chửi bới cô chủ nhà chúng tôi sao? Gia tộc họ Thiên ở Thiên Vân có ý nghĩa gì, mấy người không phải không biết.” Người nọ nói.

Tưởng Lam chính là điển hình của kẻ bắt nạt kẻ yếu, hơn nữa bà đã xúc phạm tới người nhà họ Thiên nên giờ sợ tới nhữn chân, liên tục tát vào miệng mình: “Là lỗi của tôi, do tôi nói hươu nói vượn, cậu đừng nói chuyện này với Thiên Linh Nhị, nếu không, nếu không tôi có thể đưa tiên cho cậu.”

Ánh mắt người nọ nhìn Tưởng Lam như đang nhìn kẻ ngu, trên đời sao lại có người phụ nữ thiển cận như thế.

“Ngài Hàn, cô chủ nhà chúng tôi nói chiếc xe này chỉ có ngài có tư cách sử dụng. Còn chuyện nhục mạ cô chủ nhà tôi, ngài không cần xuống nước xin tha, bởi vì làm vậy cũng vô dụng.

Tôi sẽ báo lại sự thật cho cô chủ biết.” Người nọ nói với Hàn Tam Thiên.

Tưởng Lam giật nảy mình, nếu chuyện này bị Thiên Linh Nhi biết, bà không dám tưởng tượng hậu quả nghiêm trọng tới thế nào.

Nếu Hàn Tam Thiên và Thiên Linh Nhi là bạn bè, Vậy xin cậu ta giúp đỡ chắc chắn có ích.

“Hàn Tam Thiên, tôi là mẹ cậu, cậu không giúp tôi nói vài câu sao?” Tưởng Lam vênh mặt hát hàm sai Hàn Tam Thiên.

Nếu bà tỏ thái độ tốt một chút, thì có lẽ Hàn Tam Thiên sẽ nói hộ vài câu, nhưng tới thời điểm này rồi, bà ta vẫn mang bộ dáng coi trời bằng vung như thế.

Hàn Tam Thiên có thể vì Tô Nghênh Hạ mà làm quả hồng mềm, nhưng không đại diện cho việc anh luôn bị Tưởng Lam đè đầu cưỡi cổ.

Hơn nữa lúc trước Hàn Tam Thiên đã quyết định cho Tưởng Lam một bài học, chuyện lần này đúng là cơ hội tốt.

“Con có thể giúp gì cho mẹ? Chẳng lẽ mẹ muốn nhà họ Thiên phải nễ mặt kẻ vô dụng như con sao?” Hàn Tam Thiên bình tĩnh nói.

Tưởng Lam lo lắng, giận giữ nói: “Hàn Tam Thiên, cậu nói vậy là có ý gì, chuyện này do cậu gây ra, cậu cũng phải chịu trách nhiệm.”

Người đàn bà không biết xấu hổ, rõ ràng chính miệng mình thóa mạ người khác, giờ lại đổ vạ cho Hàn Tam Thiên.

“À.” Hàn Tam Thiên thờ ơ.

Tưởng Lam tiếng nói của mình không có giá trị, lắc cánh tay Tô Nghênh Hạ, hy vọng Tô Nghênh Hạ nói với Hàn Tam Thiên một câu.

Nhưng Tô Nghênh Hạ đang chiến tranh lạnh với Hàn Tam Thiên, sao có thể cúi đầu trước Hàn Tam Thiên được. Hơn nữa chuyện lúc trước chưa giải quyết rõ ràng, giờ Hàn Tam Thiên lại có quan hệ với Thiên Linh Nhi khiến cô càng buồn bực hơn.

“Mẹ, con có tư cách gì mà ra lệnh cho người ta.” Tô Nghênh Hạ thản nhiên nói.

Hàn Tam Thiên lắc đầu cười khổ, tới chỗ người nọ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK