Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 271:

 

“Tôi đã gặp anh ta rồi, một tên phế vật mà thôi.” Đông Hạo khinh thường nói.

 

Nghe thấy Đông Hạo nói, chân mày thanh tú của Thích Y Vân nhíu chặt, lạnh giọng hỏi: “Anh lại giấu tôi đi làm gì? Tôi cảnh cáo anh, nếu anh tiếp tục tự tiện hành động thì cút về.”

 

Đông Hạo lập tức vội vàng giải thích: “Chỉ là tôi phát hiện nơi này có một võ đài dưới đất cho nên mới đi chơi chút thôi, ngẫu nhiên gặp phải anh ta, quan hệ của anh ta và võ đài dưới đất hẳn không cạn.”

 

Võ đài dưới đất?

 

Vẻ mặt lạnh như băng của Thích Y Vân dần dần xuất hiện ý cười, nói: “Làm kẻ vô dụng ba năm, đột nhiên mua một biệt thự trên sườn núi, hơn nữa còn có quan hệ với võ đài dưới đất, người này thật thú vị.”

 

Đông Hạo thấy trên mặt Thích Y Vân nở nụ cười chưa từng có với mình, nhất thời nồi lên ý muốn giết người, nói: “Cô chủ, loại rác rưởi đó không xứng với cô.”

 

“Hừ, chẳng lẽ anh có thể xứng với tôi sao?” Thích Y Vân hừ lạnh nói: “Tôi có hứng thú với ai không phải chuyện anh có thể nhúng tay. Anh ta là chồng của chị em tốt của tôi, nếu anh dám làm điều gì gây bất lợi cho anh ta, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”

 

Nói xong, Thích Y Vân cười, chỉ cần là thứ cô ta muốn có được, cho dù là chồng của bạn bè thì sao chứ? Chỉ cần anh ta đủ tư cách, Thích Y Vân sẽ không chút do dự cướp lấy.

 

Lúc còn đi học, Thích Y Vân vẫn luôn mang hình tượng cô gái ngoan ngoãn hiền lành, chưa bao giờ tranh đấu với người khác, cho dù bị bắt nạt cũng vẫn im lặng. Cô ta đeo kính cực kỳ vô hại, nhưng nào ai biết Thích Y Vân tháo kính xuống lại có bối cảnh kinh người ở nước Mỹ, cho dù là vương thất cũng có quan hệ rất sâu với gia đình cô ta.

 

Hàn Tam Thiên ẩn nhẫn ba năm, mà Thích Y Vân lại ẳn nhẫn suốt một khoảng thời gian đi học!

 

Đông Hạo thu lại sát ý của mình, mặc dù gã rất mạnh, nhưng trước mặt Thích Y Vân chỉ là một con chó. Dù rằng gã biết rõ đời này mình không thể lấy được Thích Y Vân, gã vẫn cam lòng làm bắt cứ chuyện gì vì cô ta, có lẽ đây chính là hình thái vô liêm sỉ cuối cùng.

 

Sau khi Hàn Tam Thiên từ bệnh viện về đến nhà, anh vốn nghĩ Thẩm Linh Dao và Thích Y Vân còn ở nhà, anh còn phải ngủ ở phòng khách, không ngờ hai người này đã đi rồi, đây chính là niềm vui bất ngờ không nhỏ.

 

Vào phòng, giờ này Tô Nghênh Hạ đã ngủ, có điều Hàn Tam Thiên không biểu hiện dè dặt như ngày thường mà lại cố ý ho khan máy tiếng.

 

Tô Nghênh Hạ nghiêng người, đưa lưng về phía Hàn Tam Thiên, mặc dù đang nhắm mắt nhưng lông mi lại khẽ run, hiển nhiên còn chưa ngủ.

 

Tiếng ho khan không đánh thức Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên cũng không buông tha mà có ý làm bộ như vô tình đá vào tủ đầu giường một cái.

 

“Shhh.” Hàn Tam Thiên không khống chế được lực đá, đau tới mức hít một hơi khí lạnh.

 

Lúc này Tô Nghênh Hạ lo lắng, cũng không thể tiếp tục giả vờ ngủ được nữa, ngồi dậy hỏi Hàn Tam Thiên: “Sao thê?”

 

“Không cẩn thận đá vào tủ.” Hàn Tam Thiên mặt đày lúng túng nói.

 

“Sao lại bất cần như vậy, có sao không?

 

Có chảy máu không?” Tô Nghênh Hạ vội vàng xuống giường đi tới bên cạnh Hàn Tam Thiên, ngồi xuống nhìn thử.

 

Cảm nhận được quan tâm của Tô Nghênh Hạ, trong lòng Hàn Tam Thiên ấm áp, nói: “Không sao, chỉ là hơi đói.”

 

“Đói?” Tô Nghênh Hạ đứng lên, nói: “Em xuống phòng bếp xem còn gì ăn được không.”

 

Vừa mới đi một bước, Hạ Tam Thiên đã kéo tay Tô Nghênh Hạ lại.

 

“Sao vậy?” Tô Nghênh Hạ không hiều hỏi.

 

“Không cần phiền toái như vậy, ăn chút son môi là được rồi.” Hạ Tam Thiên mặt dày vô sỉ nói.

 

Tô Nghênh Hạ hơi sửng sốt, giờ mới hiểu được ý của Hạ Tam Thiên là gì, gò má lập tức ửng hồng.

 

Nhìn Tô Nghênh Hạ cúi đầu không nói, Hạ Tam Thiên nói: “Em sẽ không đổi ý đấy chứ, chúng ta đã nói rồi mà.”

 

Màu đỏ trên mặt Tô Nghênh Hạ cũng sắp chảy thành nước, mặc dù cô đã ngờ rằng Hàn Tam Thiên sẽ nói tới chuyện đó, nhưng dưới tình huống này, cô ngượng ngùng làm sao dám đối mặt chứ.

 

“Không phải anh nói có thể thắng Thượng Quan Hắc Bạch hay sao? Nếu anh thắng được Thượng Quan Hắc Bạch, sau này anh muốn ăn lúc nào cũng được.” Tô Nghênh Hạ cúi đầu nói.

 

Hàn Tam Thiên biết đây là kế hoãn binh của Tô Nghênh Hạ, nhưng điều kiện cô đưa ra thật sự quá mê người, muốn lúc nào cũng được tốt hơn so với một lần nhiều.

 

“Không hạn chế số lần?” Hàn Tam Thiên hỏi.

 

“Không có không có, anh muốn bao nhiêu lần cũng được, nhưng anh thắng nổi không?” Tô Nghênh Hạ ngắng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Hàn Tam Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK