Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 346:

 

Tuy bà chủ rất vui vẻ vì kiếm được tiền, nhưng lại khinh bỉ Hàn Tam Thiên đến tận xương tủy, một tên đàn ông dùng tiền của phụ nữ để dát vàng lên mặt mình, bà ta không có một chút hảo cảm nào.

 

“Đương nhiên.” Bà chủ nói.

 

Quẹt thẻ trả tiền, sau đó Tô Nghênh Hạ vào mặc thử quần áo, bởi vì áo cưới khó mặc nên Từ Đồng cũng vào phòng thay đồ để hỗ trợ.

 

“Nghe nói vợ anh trong nhà mở công ty, còn anh làm việc gì?” Bà chủ tranh thủ lúc Tô Nghênh Hạ đang thay quần áo, trò chuyện với Hàn Tam Thiên, chỉ có điều giọng điệu của bà ta thể hiện rõ ràng sự khinh thường, không che dấu một chút nào.

 

Hàn Tam Thiên cười nhạt, nói: “Tôi làm việc gì, không phải bà đã hỏi qua Dương Thần sao, cần gì phải hỏi lại lần nữa?

 

Dương Thần có chút xấu hổ, không ngờ Hàn Tam Thiên lại đoán được bọn họ đi ra ngoài đề làm gì.

 

“Tôi chỉ tò mò, vì sao một chủ tịch của công ty lại đồng ý kết hôn cùng người như cậu.” Bà chủ nhạt nhẽo nói. Bà thừa nhận, tuy rằng Hàn Tam Thiên rất đẹp trai, nhưng Tô Nghênh Hạ cũng rất xinh đẹp, hơn nữa còn làm chủ tịch. Người như cô ấy, muốn tìm một người đàn ông ưu tú là một việc rất dễ dàng, vậy mà lại ngã vào lòng một tên bám váy đàn bà, khiến cho bà chủ không hiểu nỗi.

 

“ Người như tôi, tôi là người như thế nào?” Hàn Tam Thiên mặt đầy ý cười quay đầu nhìn bà chủ.

 

Trong lòng Dương Thần chấn động.

 

Những điều bà chủ biết gần như chỉ là mặt ngoài, nhưng mà cậu ta lại biết rõ ở thành phố Thiên Vân Hàn Tam Thiến đã khiến một đại nhân vật như Giang Phú phải quỳ xuống, toàn bộ thành phố Thiên Vân đều đồn đãi có lẽ Hàn Tam Thiên là một người che dầu thân phận. Bởi vì lầy năng lực của nhà họ Tô, tuyệt đối không thể khiến Giang Phú phải quỳ xuống. Nếu thật sự giống như những lời đồn đãi đã nói, bà chủ nói những lời chói tai như vậy nếu chọc anh ta giận, không biết kết cục sẽ là cái dạng gì.

 

Nhưng Dương Thần cũng không có nhắc nhở bà chủ, cậu ta với bà chủ là một quan hệ mập mờ không rõ, nhưng cũng chỉ giới hạn trong tình cảm mong manh ngắn ngủi.

 

Nếu có thể thông qua bà chủ kiểm chứng thân phận của Hàn Tam Thiên, cậu ta được chứng kiến vui còn không kịp nữa là.

 

Là người thì đều tò mò, có thể lấy việc này để thỏa mãn tò mò của bản thân, cũng không gây tổn thương bản thân.

 

Dương Thần tự nhiên là rất vui lòng.

 

“Sao tôi biết được, không phải tôi đang hỏi cậu sao?” Bà chủ thản nhiên nói.

 

“Bà hỏi tôi, tôi nhất định phải nói cho bà biết sao?” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

“Không nói thì thôi, không biết thì có cũng chết đâu.” Bộ dáng bà chủ không còn hứng thú nữa.

 

Chỉ chốc lát sau, Tô Nghênh Hạ từ phòng thay quần áo đi ra. Áo cưới trắng hơn tuyết, giờ phút này Tô Nghênh Hạ giống như một tiên nữ đến từ tiên cảnh, Hàn Tam Thiên nhìn chăm chú tới ngây ngần, Dương Thần và bà chủ cũng y như thê.

 

Thân là chủ của cửa hàng áo cưới, đã gặp qua rất nhiều cô gái mặc váy cưới, nhưng chưa bao giờ bà thấy một người khiến lòng người khác rung động như Tô Nghênh Hạ. Việc này khiến bà càng không hiểu nồi, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy vì sao lại kết hôn với một tên đàn ông vô dụng như thề.

 

Hàn Tam Thiên cầm lòng không được đi đến trước mặt Tô Nghênh Hạ, ánh mắt như dại ra, nói: “ Nhất định em đã rơi vào cạm bẫy nhỉ.”

 

* Cạm bẫy gì cơ?” Tô Nghênh Hạ khó hiểu nhìn Hàn Tam Thiên.

 

* Nếu không sao có thể từ trên trời rơi xuống phàm trần được chứ.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Tô Nghênh Hạ nghe Hàn Tam Thiên phun ra máy lời âu yếm này, nhịn không được nở nụ cười, nói: “ Trước nay anh học được lời âu yếm ở đâu vậy, quê mùa tới quá đi.”

 

“Đây đâu phải là lời âu yếm, đây là cảm thụ chân thật của nội tâm anh.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Bà chủ đứng một bên trợn trắng mắt, trình độ lời âu yếm của Hàn Tam Thiên đúng thật sự là quá thấp. Loại ăn nói như này, sao có thê lừa gạt Tô Nghênh Hạ được chứ?

 

“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người đàn ông không có bản lĩnh, ngay cả lời âu yếm cũng không biết nói.” Bà chủ ở bên cạnh Dương Thần nhẹ giọng nói.

 

Dương Thần vẫn còn khiếp sợ trước sự xinh đẹp của Tô Nghênh Hạ, có lời đồn Tô Nghênh Hạ là mỹ nữ xinh đẹp nhất thành phố Thiên Vân, lời này quả nhiên không phải nói dối. Cho dù có chút nói quá, nhưng ở thành phố Thiên Vân có thể tìm được người thắng Tô Nghênh Hạ, chỉ sợ ít ỏi đến không có mấy người.

 

Tiếp đó, Hàn Tam Thiên cũng chọn một bộ Âu phục, lúc chính thức mặc bộ trang phục. Khí chất Hàn Tam Thiên cũng hiện ra, tuy rằng từ nhỏ anh không được dòng họ coi trọng, nhưng chung quy vẫn là người sinh ra trong gia đình giàu có. Khí chất nổi trội hơn người khác, người bình thường tuyệt đối không thể so sánh được.

 

Bà chủ nuốt nước miếng, trước đó Hàn Tam Thiên khiến cho người khác cảm thấy rất đẹp trai, sau khi thay Âu phục không thể không nói càng thêm mê người.

 

Có lẽ, anh ta đã dựa vào điểm này mới có thể chinh phục chủ tịch như Tô Nghênh Hạ vậy.

 

“Nếu đã chọn xong quần áo, trước tiên chúng ta đi tìm địa điểm quay chụp đi.”

 

Dương Thần đi đến bên người Hàn Tam Thiên nói.

 

“Tôi không có ý kiến.” Hàn Tam Thiên nói xong, quay đầu nhìn về phía Tô Nghênh Hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK