Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 231:

 

“Anh bạn, hôm nay tâm trạng tôi tốt, tha cho anh một mạng, nhưng tôi khuyên anh tốt nhất nên mau chóng cút ra khỏi thành phố Dung, nếu không, lần tới sẽ không may mắn như vậy nữa đâu.” Ninh Vũ nói.

 

Không bắt Hàn Tam Thiên xin lỗi, Khâu Mộc vẫn chưa tìm đủ cảm giác ưu việt, tất nhiên không muốn đồng ý, nói với Ninh Vũ: “Ninh Vũ, anh ta cũng đắc tội với em, sao có thể…”

 

“Khâu Mộc, là tôi quyết định, hay là cô quyết định?” Ninh Vũ lạnh lùng nói.

 

Thấy Ninh Vũ sắp nổi giận, Khâu Mộc sợ hãi cúi đầu, nói: “Đương nhiên là anh quyết định.”

 

“Nếu đã là tôi quyết định, cô còn nói nhảm thêm câu nữa, tôi sẽ hủy hoại cô.” Ninh Vũ nói.

 

“Vâng, em biết rồi.” Khâu Mộc nơm nớp lo sợ đáp.

 

“Cút đi.” Ninh Vũ nói với Hàn Tam Thiên.

 

“Cậu Ninh kêu mày cút, mày còn đứng ngây ra đó làm gì?”

 

“Cút nhanh lên, sau này đừng xuất hiện ở chỗ này nữa, nêu không bọn tao sẽ không tha cho mày.”

 

“Phé vật, sao này cẩn thận một chút, cậu Ninh không phải người mà mày có thể đắc tội.”

 

Trong làn sóng giễu cọt, Hàn Tam Thiên dẫn theo Thanh Vân ra khỏi hộp đêm.

 

Vẻ mặt Thanh Vân phiền muộn, phàn nàn với Hàn Tam Thiên: “Đại ca, tôi mới làm đàn em của anh ngày đầu mà anh đã làm tôi mất mặt, không sợ tôi chạy mắt hả?”

 

“Đường ở dưới chân, anh ngược lại chạy nhanh lên đi.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Hì hì.” Thanh Vân cười xấu hồ, nói: “Đại ca, thật ra chút ấm ức ấy không đáng là gì, không phải chỉ quỳ xuống nói xin lỗi thôi ư, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ.”

 

Lòng dạ tâm cơ, mưu mẹo ngắm ngầm chịu đựng, Thanh Vân đều không thiếu.

 

Hàn Tam Thiên biết mình đang mang theo một quả bom hẹn giờ, nhưng mục đích của anh ta, rất có thể sẽ giải đáp một sự thật cho Hàn Tam Thiên, vì vậy mặc dù Hàn Tam Thiên cõng theo nguy hiểm cũng chỉ có thể giữ Thanh Vân bên cạnh.

 

Hai người tìm một khách sạn gần đó nghỉ ngơi, mà ở trong hộp đêm, Ninh Vũ vì quấy rầy những vị khách khác nên để tỏ vẻ ấy náy đã thanh toán cho cả hộp đêm, điều này hiển nhiên khiến bầu không khí trong cả hộp đêm lập tức lên tới đỉnh.

 

Hiện tại trong lòng Khâu Mộc rất thoải mái, nhưng cũng có chút tiếc nuối, không thể bắt Hàn Tam Thiên quỳ xuống xin lỗi cô ta, luôn cảm thấy thiếu chút gì đó.

 

“Khâu Mộc, chuyện của tôi, tối nay phải giải quyết.” Ninh Vũ nói với Khâu Mộc.

 

“Ninh Vũ, anh yên tâm, chuyện em nhận lời anh nhất định sẽ làm được.” Dút lời, Khâu Mộc do dự một lát, tiếp tục nói: “Nhưng em còn có thể nhận được lợi ích gì nữa?”

 

Chát.

 

Một cái tát vang dội đánh vào mặt Khâu Mộc, Ninh Vũ cười lạnh nói: “Khâu Mộc, cô mẹ nó là cái thá gì, có tư cách bàn điều kiện với tôi hả?”

 

Khâu Mộc che mặt, cô ta biết mình sẽ không được Ninh Vũ ưu ái nữa nên mới muốn nhân cơ hội này kiếm một chút lợi ích, nhưng cô ta không ngờ rằng Ninh Vũ sẽ có phản ứng lớn như vậy, vội vàng nói: “Thật xin lỗi, em chỉ tùy tiện nói một chút, anh đừng xem là thật.”

 

“Cút đi, mười hai giờ tôi sẽ liên lạc với cô, nếu cô không làm được, đừng trách tôi ném cô tới cầu Long Ngâm.” Ninh Vũ nói.

 

Nghe nói thế cả người Khâu Mộc run rầy, gần cầu Long Ngâm, là căn cứ của kẻ vô gia cư, hai năm trước có một cô gái ở noi khác lạc đường, không cần thận đi tới cầu Long Ngâm, bị hơn mười người vô gia cư cưỡng bức, tin tức này dây lên chắn động rất lớn ở thành phố Dung, nhưng nghỉ phạm quá nhiều, hơn nữa lại không tìm ra chứng cứ xác thực nên chuyện này không giải quyết được gì.

 

Ở thành phố Dung có một câu, sau mười giờ tối, con gái tuyệt đối không thể xuất hiện ở cầu Long Ngâm, bởi vì nơi đó giống như địa ngục.

 

Khâu Mộc không dám tưởng tượng, nếu mình bị đưa tới cầu Long Ngâm sẽ xảy ra chuyện gì.

 

“Bây giờ em về nhà, chờ tin tốt của em đi.” Khâu Mộc nói.

 

Rời khỏi hộp đêm, Khâu Mộc phát hiện chiếc Lamborghini trông quen mắt kia đậu cách đó không xa, trong cơn phẫn nộ với Hàn Tam Thiên, Khâu Mộc bước đến cạnh xe, hung hăng đạp mấy cước.

 

Lamborghini đáng thương, vừa ra khỏi nhà máy sửa chữa đã rơi vào cảnh thương tích đầy mình lần nữa, có lẽ là chiếc xe xấu số nhát trong số những chiếc xe sang trọng.

 

Trong khách sạn, Hàn Tam Thiên vẫn chưa biết xe mình lại bị hư hại, lúc vừa chuẩn bị ngủ thì tiếng chuông cửa vang lên.

 

Mở cửa, một khuôn mặt xa lạ đầy sự tôn kính mỉm cười, đưa một tắm thiệp mời cho Hàn Tam Thiên.

 

“Đây là gì?” Hàn Tam Thiên nghi ngờ hỏi.

 

“Anh Hàn, đây là thiệp mời tụ hội, là ông chủ Lục bảo tôi tới đưa cho anh.”

 

Ông chủ Lục, Lục Hoành Quang sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK