Chương 216:
Khương Oánh Oánh lắc đầu, bất lực ngồi dưới đất, nếu như không đáp ứng yêu cầu kia, video bị lưu truyền bên trên mạng nội bộ của trường, bản thân sẽ bị video hủy mật.
Thế nhưng là quỳ xuống rồi để bị ảnh chụp, bị người khác lợi dụng, như vậy nỗi oan của mình càng không cách nào rửa sạch được.
Phải làm thế nào đây?
Khương Oánh Oánh cảm nhận được khoảnh khắc tuyệt vọng nhất trong cuộc đời, bởi vì cho dù chọn lựa như thế nào, cuộc đời của mình đều sẽ rớt xuống đáy vực.
Khương Oánh Oánh cúi đầu khóc nức nở thì thấy một đôi giày của đàn ông đứng trước mặt mình.
“Xảy ra chuyện gì?” Thanh âm cực kỳ nghiêm khắc chất ván.
Khương Oánh Oánh ngắng đầu lên nhìn, là một khuôn mặt lạ lãm.
“Anh là ai, chuyện này có quan hệ gì tới anh chứ? Nữ sinh khinh thường đánh giá người đi tới, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, cũng không nhìn xem mình là loại người gì.
Ngoại trừ nữ sinh này, những người xung quanh đều dùng ánh mắt kinh ngạc để nhìn, bởi vì anh ta mở cửa xe Lamborghini đi đến, rất dễ hấp dẫn ánh mắt.
Người đi tới chính là Hàn Tam Thiên, tuy chưa cùng Khương Oánh Oánh gặp mặt qua nhưng mà có nhìn thấy trên điện thoại di động của Hà Đình nên anh đã nhớ dáng vẻ của Khương Oánh Oánh, chỉ là bản thân không nghĩ tới lúc này mới vừa tới cửa trường học đã thấy Khương Oánh Oánh bị người khác bắt nạt.
“Khương Oánh Oánh? Anh là Hàn Tam Thiên.” Hàn Tam Thiên vươn tay ra với Khương Oánh Oánh.
Hàn Tam Thiên!
Khương Oánh Oánh có nghe Hà Đình nhắc tới, hôm nay ông chủ của bà sẽ đến trường học, giúp Khương Oánh Oánh xử lý phiền phức.
Nhưng mà trong tưởng tượng của Khương Oánh Oánh, ông chủ không phải là những người trung tuổi hay sao, tại sao lại trẻ như vậy?
Hơn nữa còn là một anh chàng đẹp trai.
“Anh… anh là anh Tam Thiên”
Khương Oánh Oánh không thể tin được hỏi.
Hàn Tam Thiên cười cười nói: “Không phải là giả, đứng lên trước đi”
Sau khi kéo Khương Oánh Oánh về phía sau, Hàn Tam Thiên hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Cậu ấy, trong điện thoại di động của cậu ấy có video cảnh em thay đồ, là bạn cùng phòng của em lén quay.” Khương Oánh Oánh trả lời.
Mặt mũi Hàn Tam Thiên cứng lại, âm thanh lạnh lùng: “Đưa di động cho tôi.”
“Anh cho rằng mình là ai chứ, muốn tôi đưa tôi phải đưa ngay sao, cho mình là cái thá gì, tôi không đưa anh có thể làm gì được?” Dáng vẻ 2 ~ . . xa ` của nữ sinh kia kiêu ngạo, ngâng đầu lên.
Hàn Tam Thiên quay đầu nhìn về phía Khương Oánh Oánh: “Nếu như không thể học ở nơi này, anh đổi trường cho em.”
Đám người còn chưa hiểu lời Hàn Tam Thiên nói là có ý gì, đã thấy Hàn Tam Thiên đột nhiên bóp chặt cổ của nữ sinh kia: “Ở trước cổng trường đánh nhau, ảnh hưởng gây ra không quá lớn, nếu như cô không thành thành thật thật một chút, vậy tôi liền tha cho cô một mạng.”
Nữ sinh hoàn toàn không nghĩ tới Hàn Tam Thiên sẽ đánh mình, hơn nữa còn là trước mặt của bao nhiêu người lớn gan làm bậy.
“Anh.. thả tôi ra, có biết tôi là ai hay không?” Nữ sinh nghiến răng nghiền lợi nói.
“Cô là ai không quan trọng, quan trọng chính là không nên trêu vào tôi.” Hàn Tam Thiên nói xong thì rút tay về, đẩy nữ sinh đứng ở phía trước ra rồi giật lấy điện thoại.
Đoạn video trên điện thoại vừa lúc dừng ở giao diện kết thúc, Hàn Tam Thiên trực tiếp xóa video, sau đó ném điện thoại xuống đất dẫm nát.
“Tôi còn chưa rời khỏi, cô nếu có gì bắt mãn, cứ thoải mái đến tìm tôi.”
Hàn Tam Thiên nói với nữ sinh sau đó mang theo Khương Oánh Oánh đi về phía Lamborghini.
“Anh.. anh ta vậy mà lái xe thể thao”
“Xe này là của anh ta? Đây chính là Lamborghini đấy.”
“Từ khi nào Khương Oánh Oánh quen được loại người có tiền như vậy?”
Nữ sinh vừa rồi chắn đường cùng với bạn học nhìn thấy cảnh này, không khỏi to miệng, biểu tình nghẹn họng nhìn trăn trồi.