Chương 465:
Nhìn cảnh ‘Thiếñ Linh Nhi HE thiết với hai vợ chồng Hàn Tam Thiên. Tạ Vân Bằng cảm thấy tuyệt vọng.
Ở trong tiệc mừng thọ của Thiên Xương Thịnh, Thiên Xương Thịnh đã tỏ vẻ coi trọng Hàn Tam Thiên, nhưng cái coi trọng ấy trong mắt rất nhiều người, thì lại là Thiên Xương Thịnh muốn lợi dụng Hàn Tam Thiên. Cậu ta chỉ là một quân cờ mà thôi, trong cảm nhân của ông cụ không có trọng lượng gì mới phải.
Khi cách nói ấy truyền khắp giới thượng lưu của thành phố Thiên Vân, gần như ai cũng tin thật, Tạ Vân Bằng cũng không ngoại lệ, vì thế, anh ta mới dám gây khó dễ cho Hàn Tam Thiên.
Nhưng giờ xem ra, sự thật của chuyện này, hiển nhiên không giống như lời đồn đãi.
Nếu Hàn Tam Thiên thật sự là một quân cờ bị lợi dụng, thì sao có thể trở thành anh của Thiên Linh Nhi cơ chứ?
Ngoài Tạ Vân Bằng ra, những người khác cũng vô cùng kinh ngạc, Thiên Linh Nhỉ mà thật sự nhận Hàn Tam Thiên là anh, vậy địa vị của cậu ta ở đây không ai có thể sánh bằng.
Ánh mắt của rất nhiều nhìn về phía Hàn Tam Thiên đều đã thay đổi, lại nhớ đến chuyện trên Quảng trường Nhân Dân, thì càng khiến người ta cảm thấy không đơn giản.
“Hoành Huy, những điều này đều là chuyện nhỏ, ông để Vân Bằng hoàn thành xong đám cưới trước đã.” Tạ Hạo Nhiên bố của Tạ Vân Bằng bước đến bên cạnh Thiên Hoành Huy. Ông với Thiên Hoành Huy có quan hệ rất tốt, cho nên ông cảm thấy mình ra mặt, có lẽ là có thể giải quyết rắc rối này.
“Tạ Hạo Nhiên, có lẽ giờ ông vẫn không rõ đây là tình huống thế nào, thể diện này, tôi không cho được.” Thiên Hoành Huy khinh thường nói.
Vẻ mặt Tạ Hạo Nhiên lập tức cứng ngắc, ông không hiểu tại sao Thiên Hoành Huy lại giúp đỡ Hàn Tam Thiên như vậy, nhìn dáng vẻ này, dù là trở mặt với bọn họ cũng không ngại.
“Tôi lập tức gọi điện thoại cho ông cụ Thiên, để ông ấy đến làm chủ.” Tạ Hạo Nhiên nói.
“Ông cứ việc đối đi.” Huy cười nói, để ông cụ biết, tình huống nhà họ Tạ chỉ có thể thảm hơn mà thôi.
Ở trong mắt những người khác, nhà họ Thiên giúp Hàn Tam Thiên, nhưng có máy ai lại biết nhà họ Thiên mới thật sự là người đang lấy lòng Hàn Tam Thiên cơ chứ?
Lúc điện thoại kết nói được, Thiên Xương Thịnh đang chơi cờ ở nhà với Vương Mậu. Hiện nay, hiệp hội cò vây của thành phó Thiên Vân chỉ còn một cây cột trụ đỡ, dù gì ông ấy cũng rảnh rỗi không có việc gì, nên thích tìm Thiên Xương Thịnh rèn luyện một trận, không thì ngày qua ngày sẽ rất nhàm chán.
Lúc đó, khi Thiên Xương Thịnh nhận được điện thoại, cũng không quan tâm sự thật như nào, chỉ nghe thấy ba chữ Hàn Tam Thiên, lập tức nói thẳng nói: “Tạ Hạo Nhiên, ông muốn bước theo vết xe đồ của Giang Phú. Hay là muốn bình an vô sự?”
Những lời này dọa Tạ Hạo Nhiên sợ hết hồn, mồ hôi lạnh chảy ra đầy trán.
Hiện nay, Giang Phú kia đều sắp biến thành ăn mày, không còn chút không gian lăn lộn nào ở thành phố Thiên Vân, sao ông có thể muốn biến thành Giang Phú thứ hai cơ chứ?
“Nếu không muốn thì quỳ xuống đi.” Thiên Xương Thịnh nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.
Vương Mậu hạ xuống một quân cò, tò mò hỏi: “Chuyện gì thế?”
“Hôm nay, con trai Tạ Hạo Nhiên kết hôn, chẳng biết tại sao lại dính líu đến Hàn Tam Thiên, còn gọi điện thoại kêu tôi làm chủ cho ông ta cơ đấy.” Thiên Xương Thịnh nói.
Vương Mậu bất đắc dĩ cười, nói: “Nhà họ Tạ mắt mù à, chẳng lẽ chuyện của Giang Phú còn chưa đủ cảnh cáo bọn họ ư?”
“Chỉ trách Hàn Tam Thiên không có tiếng tăm, luôn có người cảm thấy mình có thể đùa bốn cậu ta.” Thiên Xương Thịnh cười nói.
Vương Mậu gật đầu, Hàn Tam Thiên quả thật quá khiêm tốn, cho nên rắc rối mới liên tục tìm đến quần lấy người.
“Sao cậu ta không giông trống khua chiên lên nhỉ?” Vương Mậu khó hiểu hỏi.
Thiên Xương Thịnh cầm quân cờ, tay chậm chạp không hạ xuống, im lặng một lúc lâu mới lên tiếng: “Có lẽ là cây càng cao càng đón gió, có thể cậu ta đang âm mưu chuyện lớn gì đó, cũng có khả năng, cậu ta quen khiêm tồn rồi.”
“Quân tử giấu tài, người tài giỏi như thế là đáng sợ. nhất, đám Giang Phú kia, không oan.” Vương Mậu nói.
“Mặc kệ cậu TardifB sợ cỡ nào, giờ đã là anh của Thiên Linh Nhi, đối với nhà họ Thiên mà nói, chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu.” Thiên Xương Thịnh đắc ý nói, máy ngày gần đây, chỉ cần nghĩ đến đây chuyện này, trong lòng Thiên Xương Thịnh liền vui phấp phới.
Ở Villange homestay, Tạ Hạo Nhiên cầm điện thoại ngơ ngắn hoảng hốt, ông không ngờ Thiên Xương Thịnh lại có thái độ như vậy đối với chuyện này, không giúp một chút xíu nào hết, trái lại còn hơi có ý đe dọa.
Tu Nhưng nhớ đến kết quả của đám Giang Phú, hai chân Tạ Hạo Nhiên lại bắt đầu nhữn ra, trải qua máy thập niên gom góp từng chút một, nhà họ Tạ vất vả lắm mới đứng vững gót chân ở thành phố Thiên Vân, ông cũng không muốn chỉ bởi vì một chuyện nhỏ đơn giản như này, đỗ hết mọi Á “ :Ä cô găng ra biên.
“Bố, ông cụ nói như thế nào?” Tạ Vân Bằng căng thẳng hỏi, giờ có ông cụ Thiên giúp, thì bọn họ mới có thể hóa giải tình hình này, nếu thật sự phải quỳ xuống, danh tiếng nhà họ Ta coi như xong.
Tạ Hạo Nhiên không nói gì, mà là dùng hành động thực tế thể hiện ra.
Bịch một tiếng, hai đầu gối Tạ Hạo Nhiên quỳ xuống đất.