Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 510:

 

Nói đến chuyện lần trước, Tô Nghênh Hạ cười nhạt. Sau khi Thích Y Vân tháo kính mắt xuống, đúng thật là xinh đẹp cực kỳ, ngay cả cô cũng không xuất hiện nồi cảm giác ganh đua so sánh. Nhưng mà đây chính là chị em nhà mình, Tô Nghênh Hạ không hề có cảm giác bản thân bị uy hiếp, trái lại còn vô cùng vui vẻ.

 

Thích Y Vân càng xinh đẹp thì sẽ càng dễ dàng tìm được người trong sạch.

 

Từ lúc Tô Nghênh Hạ còn đi học, cô đã vô cùng hy vọng sau này Thích Y Vân sẽ gả cho một người tốt bụng, chỉ có như thế cô ấy mới không cần phải chịu khổ cả đời.

 

“Tớ lại hy vọng cậu ấy sẽ không đeo kính nữa, như vậy mới dễ tìm được bạn trai.”

 

Tô Nghênh Hạ nói.

 

“Đâu dễ FENB như vậy, có một đống ruồi bọ hận không thể bay xung quanh cậu ấy cả ngày.” Thâm Linh Dao nói xong, thở dài một hơi rồi lại tiếp tục nói: “Không như tớ, cho dù có trang điểm tỉ mỉ thế nào thì ở trước mặt hai người đều sẽ trở nên ảm đạm không ánh sáng. Xem ra đời này của tớ đã định chắc là độc thân rồi.”

 

Vẻ mặt Tô Nghênh Hạ chứa đầy ý cười nhìn Thẩm Linh Dao, nói: “Nhưng dạo gần đây tớ lại nghe nói có người nào đó nhận được rất nhiều hoa luôn á. Anh ta tên gì vậy?”

 

Thẩm Linh E5 nghe vậy, khuôn mặt ngay lập tức ửng đỏ, nói: “Sao anh ta có thể so với Hàn Tam Thiên được. Mây chuyện như tặng hoa sao có thể đả động được tớ chứ. Nói như thế nào thì tớ cũng là một người có kinh nghiệm sa trường mà.”

 

“Cậu đừng khoác lác nữa. Nhiều năm như vậy rồi chẳng lẽ tớ lại không biết cậu đã yêu đương bao nhiêu lần sao? Nếu cảm thấy hợp thì cứ thử xem sao, cậu cứ kén cá chọn canh như này thì chắc tớ phải tìm am ni cô cho cậu thật quá.” Tô Nghênh Hạ nói.

 

“Nếu tớ Em ni cô, nhất định sẽ kéo cậu và Thích Y Vân làm đệm lưng, mấy người các cậu ai cũng đừng nghĩ tới việc kết hôn.” Thảm Linh Dao hùng hùng hổ hỗ nói.

 

Hai người cứ thế trò chuyện, chẳng mây chốc đã đến chỗ hẹn là một tiệm cơm.

 

Khi nhìn thấy Thích Y Vân, cô ta đã đeo kính lên. Bởi vì đối với Thích Y Vân mà nói, cô ta chỉ cẩn thể hiện bản thân ở trước mặt Hàn Tam Thiên mà thôi. Còn những người đàn ông khác thấy thế nào, cô ta cảm thấy hoàn toàn không quan trọng. Hơn nữa Thích Y Vân cũng không muốn bản thân sẽ thu hút quá nhiều ruồi bọ.

 

*Y Vân, sao cậu lại đeo kính nữa rồi?” Tuy rằng sau khi Thích Y Vân tháo kính ra sẽ cướp đi tầm mắt của tất cả đàn ông.

 

Nhưng khi Thầm Linh Dao nhìn thấy cô ta trở lại bộ dạng trước kia, cô vẫn không thể nào chấp nhận được. Bởi vì cô biết rõ Thích Y Vân có tình cảm với Hàn Tam Thiên. Nếu không có người đàn ông nào có thê đả động cô ta, sự tồn tại của cô ta chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ tình cảm giữa Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ.

 

“Tớ quen rồi, với lại khi đeo kính sẽ có cảm giác an toàn hơn.” Thích Y Vân cười nói.

 

Tô Nghênh Hạ không biết tình cảm của Thích Y Vân dành cho Hàn Tam Thiên, vì thế lên tiếng khuyên bảo: “Đàn ông đều là động vật chỉ biết nhìn bằng thị giác. Nếu cậu cứ che giấu sự xinh đẹp của bản thân đi, bọn họ không nhìn thấy cũng sẽ không phải lòng cậu đâu. Chẳng lẽ cậu vẫn không định yêu đương hay sao?”

 

“Nếu gặp được người thích hợp, cho dù TSEEEDNETINVHIEETN ấy cũng sẽ yêu tớ.

 

Nếu anh ấy chỉ ham mê sắc đẹp của tớ, chờ đến lúc tớ hoa tàn liễu dập, liệu anh ấy có còn yêu tớ không?” Thích Y Vân nói.

 

Những lời đạo lý không chê vào đâu được này khiến cho Tô Nghênh Hạ không tìm thấy lý do để phản bác, cô chỉ có thể gật đầu đồng ý: “Đạo lý là như thế, nhưng dựa vào sự xinh đẹp mĩ lệ của cậu, chỉ cần chăm sóc chút thôi là có thể xinh đẹp đến năm năm mươi tuổi cũng không thành vần đề.”

 

Trong lòng Thích Y Vân không khỏi thở dài, cho đủ xinh đẹp đến năm một trăm tuổi thì đã sao. Đôi mắt của Hàn Tam Thiên cũng không nhìn về phía cô. Phụ nữ trang điểm là vì người mình thích, nêu đối phương không phải là người trong lòng cô thì trang điểm xinh đẹp cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.

 

“Cậu và Hàn Tam Thiên đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại đột ngột ly hôn?” Thích Y Vân tò mò hỏi.

 

Vấn đề này khiến cho trái tim của Thẩm Linh Dao lập tức nghẹn lại. Cô sợ nhất chính là Thích Y Vân quan tâm đến chuyện này. Bởi vì hiện tại Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên đã ly hôn, đúng là thời điểm cho Thích Y Vân thừa cơ mà vào.

 

“Không có gì đâu, bọn họ chỉ là ly hôn giả mà thôi, hai người đùa với nhau ấy mà.

 

Tình cảm giữa hai người họ tốt như thế, sẽ không bị bắt cứ kẻ nào phá hỏng đâu.”

 

Thẩm Linh Dao nói.

 

Máy lời nói này của Thẩm Linh Dao rõ ràng là đang nhắc nhở Thích Y Vân, nhưng Thích Y Vân lại không mảy may dao động. Bởi vì ngay từ lúc đầu cô ta đã hiểu rõ mức độ khó khăn của việc này rồi, tình cảm của hai người họ, chắc chắn không phải thứ cô ta chen chân vào là có thể phá hỏng. Hơn nữa tình cảm mà Hàn Tam Thiên dành cho Tô Nghênh Hạ, còn kiên có hơn cả vàng.

 

Tuy mục đích lúc đầu Thích Y Vân tiếp cận Hàn Tam Thiên chỉ vì muốn nhờ Hàn Tam Thiên giúp đỡ nhà họ Thích, nhưng tiếp xúc càng lâu, cô ta càng cảm nhận được mị lực của Hàn Tam Thiên. Sự tiếp cận mang theo mục đích lúc đầu, dần dần đã chậm rãi thay đổi theo một chiều hướng khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK