Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 310:

 

Chung Thu nhìn đám người nhà họ Tô, đến bây giờ mà bọn họ cũng không dám đứng ra nói một câu nào hét, mà bọn họ chính là những người cao tầng ở trong công ty đấy! Tới thời khắc nguy hiểm như thế này mà đám người kia lại chọn cách làm rùa đen rụt đầu.

 

Từ trước đến nay đám người nhà họ Tô chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng, cũng không quan tâm công ty có phiền phức gì, một lũ ngồi không ăn bám đã bao nhiêu năm rồi, trông cậy vào việc bọn họ giúp công ty nói chuyện, thì giống như việc mặt trời mọc vào buồi tối vậy, hơn nữa bọn họ không chỉ không giúp công ty nói chuyện, trong lòng bọn họ còn đang oán giận Tô Nghênh Hạ, nếu không phải do cô ta tự rước lây phiền phức lớn như vậy thì sao công ty lại bị Giang Phú nhắm vào được chứ?

 

“Các người không có ai liên lạc cho Tô Nghênh Hạ được sao? Một đám rác rưởi ăn gì để lớn lên vậy?”

 

Giang Phú liếc nhìn mọi người trong công ty hỏi.

 

Không chỉ là nhân viên, lúc này một đám người nhà họ Tô cũng không dám nhìn thẳng vào Giang Phú, cúi đầu im lặng không nói gì.

 

Thật sự Chung Thu không có cách nào khác nữa, nói:”Tôi sẽ gọi điện thoại cho chủ tịch Tô ngay bây giờ.”

 

Trong bệnh viện, Tô Nghênh Hạ đang gọt táo cho Hàn Tam Thiên. Tiếng chuông điện thoại vang lên, nhìn thấy tên của Chung Thu hiện lên, lập tức trực giác nói với cô rằng công ty đã xảy ra chuyện, bởi vì đã rất nhiều ngày cô không quay về công ty rồi, tình huống bây giờ là như thế nào một chút cô cũng không biết.

 

“Chung Thu, có chuyện gì vậy?”

 

Sau khi Tô Nghênh Hạ đưa táo cho Hàn Tam Thiên, nghe điện thoại hỏi.

 

“Chủ tịch Tô, Giang Phú dẫn một đám người chặn ở cửa công ty, không cho chúng tôi vào công ty làm việc.”

 

Chung Thu nói.

 

Nghe được cái tên Giang Phú, Tô Nghênh Hạ liền nhíu mày.Trước kia lão già này đã tìm cô rồi, nhưng vì Hàn Tam Thiên nên chưa gặp được, không ngờ hôm nay ông ta lại đứng chặn ở cửa công ty!

 

Trước kia Tô Nghênh Hạ cũng không biết nguyên nhân là gì, nhưng bây giờ cô đã biết rõ. Lần đầu tiên đám người Giang Phú xuất hiện là vì muốn để cho Hàn Tam Thiên tham gia giải đấu cờ vây, bởi vì bọn họ là người của hiệp hội cờ vây nên hy vọng Hàn Tam Thiên có thể đi lấy vinh quang về cho bọn họ. Nhưng bây giờ, Hàn Tam Thiên đã thua trận đấu kia.

 

Chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy Hàn Tam Thiên làm bọn họ mất mặt, vậy nên mới đến đây gây sự.

 

“Được, tôi biết rồi, tôi sẽ quay trở về công ty ngay bây giờ.”

 

Tô Nghênh Hạ nói.

 

Tắt điện thoại, Hàn Tam Thiên hỏi:”Có chuyện gì vậy?”

 

Tô Nghênh Hạ thở dài, nói:” công ty có một ít văn kiện cần em về ký tên.”

 

Cô không định nói chuyện này cho Hàn Tam Thiên biết, dù sao bây giờ anh còn đang bị thương, nghỉ ngơi mới là việc quan trọng nhất, không thể để chút việc vặt này ảnh hưởng đến anh ấy được.

 

“Vậy em về nhanh đi, anh khỏe như trâu rồi, có thể tự chăm sóc cho mình.”

 

Hàn Tam Thiên nói.

 

Tô Nghênh Hạ gật đầu, nói:”Buồi trưa anh muốn ăn cái gì, em đóng hộp mang đến cho anh.”

 

“Anh ăn gì cũng được, nếu như em bận quá thì buổi trưa không cần đến đây đâu.”

 

Hàn Tam Thiên nói.

 

“Được rồi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho em nhé.”

 

Tô Nghênh Hạ nói.

 

Được Tô Nghênh Hạ chăm sóc cả đêm, Hàn Tam Thiên đã cảm thấy vừa lòng lắm rồi, cho nên sau khi cô rời đi, trong lòng anh cũng không có chút mắt mát gì.

 

Đột nhiên nghĩ đến chuyện ở nhà tù Địa Tâm, cũng không biết Chuột Chũi sao rồi.

 

Dụng cụ nhận tín hiệu Hàn Tam Thiên lúc nào cũng mang theo bên người, chỉ sợ bỏ lỡ tin tức mà Chuột Chũi truyền về.

 

Trước đây Hàn Tam Thiên coi chuyện chăm sóc Tô Nghênh Hạ là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời. Nhưng bây giờ, chuyện Hàn Thiên Dưỡng có còn sống hay không đã chiếm vị trí giống như Tô Nghênh Hạ rồi.

 

Tô Nghênh Hạ là vợ của Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Thiên Dưỡng cũng là người thân thiết của anh, hai người này đối với Hàn Tam Thiên mà nói thiếu một người cũng không được. Chỉ tiếc, khi nào có đầy đủ tin tức của việc này là chuyện anh không thể đoán trước được, ngoại trừ chờ đợi ra, Hàn Tam Thiên không còn sự lựa chọn nào khác.

 

Sau khi Tô Nghênh Hạ lái xe đến công ty, tất cả nhân viên đều đang đứng ở cửa, có mấy ông già ngồi chỗ ra vào, khí thế rất lớn.

 

Giang Phú ngồi ở vị trí trung tâm, bởi vì ông ta trong đám người này có địa vị cao nhất. Từ lúc về hưu, Giang Phú không còn được hưởng thụ việc mọi người chú ý nữa, lúc này trong lòng ông ta có chút đắc ý, tuy tuổi đã lớn, nhưng trái tim thích hư vinh của ông ta sẽ không bao giờ mắt đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK