Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 261:

 

“Nói đi, đến tìm tôi làm gì, ông già như ông lại chạy đường xa tới đây tập thể dục, ông nghĩ là tôi tin được sao?” Hàn Tam Thiên trừng mắt nhìn Thiên lão gia, nói.

 

Cả thành phố Thiên Vân cũng chỉ có Hàn Tam Thiên dám dùng thái độ này để nói chuyện với Thiên Xương Thịnh. Dù sao lão già này giò chính là học trò của anh.

 

“Thầy, không phải là lâu quá tôi không gặp nên nhớ cậu sao?” Thiên Xương Thịnh nghênh mặt nói.

 

Máy câu vớ vẫn này, Hàn Tam Thiên sẽ tin sao? Hơn nữa anh với Thiên Xương Thịnh mới gặp trước đó không lâu, sao có thể nhớ anh được chứ?

 

“Là vì chuyện cuộc thi hả?” Hàn Tam Thiên hỏi.

 

Về chuyện cuộc thi, Vương Mậu đã nói qua với Thiên Xương Thịnh rồi, hơn nữa Thiên Xương Thịnh cũng đoán được vì sao Hàn Tam Thiên lại tham gia. Hôm nay đến đây là vì Thiên Linh Nhi sống chết lôi kéo, nếu không ông cũng không bỏ cái bản mặt già này xuống được.

 

Nhưng nếu Hàn Tam Thiên đã nói vậy, Thiên Xương Thịnh cũng thuận theo lời anh mà nói tiếp, dù sao thì Thiên Linh Nhi đã cảnh cáo ông không được để lộ sơ hở.

 

“Quả nhiên là thầy tôi, rất thông minh. Tôi đây không phải là tò mò vì sao cậu lại đột nhiên đồng ý hay sao?” Thiên Xương Thịnh nói.

 

“Ông không phải là cho rằng tôi bị đám phế vật kia uy hiếp đó chứ?” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

Thiên Xương Thịnh xua tay liên tục, đám người đó ngay cả ông cũng không để vào mắt, Hàn Tam Thiên sao có thể để ý tới được?

 

“Đương nhiên không phải, trước mặt cậu, chút xíu năng lực của đám côn trùng đó có là gì chứ.” Thiên Xương Thịnh nói.

 

“Nếu ông đã biết thì còn đến tìm tôi làm gì, tôi làm việc lẽ nào còn phải giải thích với ông sao?” Hàn Tam Thiên cố ý làm giá nói.

 

“Đương nhiên không cần.” Trong lòng Thiên Xương Thịnh cười khổ không thôi, nếu không phải vì Thiên Linh Nhi, ông cũng không phải đến làm phiền Hàn Tam Thiên mà.

 

Địa vị của nhà họ Thiên ở thành phố Thiên Vân có cao hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì, so với nhà họ Hàn ở thủ đô thì chẳng là gì cả.

 

Cho dù Hàn Tam Thiên không phải thầy của ông, ông cũng phải ngoan ngoãn nghe lời.

 

“Thây, hay là chúng ta cùng ăn sáng đi, tôi mời.” Thiên Xương Thịnh nói.

 

Hàn Tam Thiên nhìn thoáng qua Thiên Linh Nhi, thực ra anh đã sớm đoán được nguyên nhân Thiên Xương Thịnh xuất hiện rồi, vừa rồi nói tới chuyện thi đấu cũng là cho Thiên Xương Thịnh và Thiên Linh Nhi một bậc thang để leo xuống.

 

Hàn Tam Thiên không phải kẻ ngốc, hảo cảm của Thiên Linh Nhi dành cho anh, sao anh có thể không cảm nhận được?

 

Chỉ là sự tồn tại của thứ tình cảm này đối với Hàn Tam Thiên là không cần thiết.

 

“Không cần, vợ tôi còn đang ở nhà chờ tôi.” Hàn Tam Thiên nói xong liền chạy xuống núi.

 

Thiên Xương Thịnh thở dài, cự tuyệt rõ ràng như vậy, Thiên Linh Nhi hẳn là có thể cảm nhận được rồi.

 

Thiên Linh Nhi cắn môi, chịu thua mà rơi nước mắt.

 

“Linh Nhi, chúng ta về nhà đi.” Thiên Xương Thịnh nói.

 

Hai hàng trân châu tuôn rơi, Thiên Linh Nhi đưa tay lên lau một cái, nói: “Ông nội, anh ấy yêu Tô Nghênh Hạ thật đó, cháu ngưỡng mộ quá, cháu phải làm gì bây giờ?”

 

Thiên Xương Thịnh đi đến bên cạnh Thiên Linh Nhi, vẻ mặt hiền từ mà xoa đầu cô nói: “Linh Nhi, ông nội tìm một người bạn trai tốt hơn cho cháu, tốt hơn anh ta cả ngàn vạn lần, được không?”

 

Thiên Linh Nhi cố chấp lắc đầu, nói: “Không được, cháu muốn anh ấy, chỉ cần anh ấy thôi.”

 

“Cái này…” Thiên Xương Thịnh nghẹn họng, không biết nên nói gì mới tốt. Thiên Linh Nhi trúng độc quá nặng, muốn khuyên cô quay đầu cũng quá khó khăn rồi.

 

Hàn Tam Thiên về tới nhà, cửa phòng khép hờ, xem ra đã có người rời giường rồi. Có điều người này không phải Tô Nghênh Hạ, mà là Thích Y Vân đang mặc áo ngủ.

 

Trong khoảnh khắc Hàn Tam Thiên nhìn thầy Thích Y Vân, có một loại cảm giác kinh ngạc như gặp tiên, cuối cùng cũng hiểu được vì sao Thẩm Linh Dao lại nói chỉ cần cô ta tháo kính mắt xuống là có thể mê hoặc một đám đàn ông tóc vàng.

 

Thích Y Vân khi tháo Kính Tất xuống, khí chất hoàn toàn không giống lúc trước, đem lại cho người ta một cảm giác xinh đẹp, lực công kích đối với ánh mắt vô cùng mạnh.

 

Không trái lương tâm mà nói thì nhan sắc của cô còn hơn Tô Nghênh Hại Thích Y Vân đi tới phòng khách, vắt chân ngồi trên sofa, đôi chân trắng như tuyết, phác họa nên đường cong khiến người ta thèm thuồng, vỗ võ vị trí bên cạnh, ý bảo Hàn Tam Thiên ngồi xuống.

 

hàn Tam Thiên nhíu mày, ấn tượng ngày hôm qua Thích Y Vân đem lại cho anh là dạng con gái vô cùng điềm đạm mà e lệ, nhưng từ động tác này của cô, Hàn Tam Thiên lại cảm thấy một khí thế mạnh mẽ toát ra từ trong xương cốt.

 

Người phụ nữ khí chất luôn luôn thay đổi này khiến cho Hàn Tam Thiên cảm thấy cô không đơn giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK