Chương 371:
Dương Thần lắc đầu, nói: “Có lẽ anh ta đã sớm ngờ tới sẽ có kết quả thế này, vì vậy mới kêu chúng ta rời khỏi khách sạn, nhưng tôi nghĩ, chắc anh ta có biện pháp khác để giải quyết, nếu không, anh ta cũng sẽ không đi.”
“Thế nhưng… thế nhưng cả đêm rồi, nếu anh ấy có cách thì đã về rồi, sao bây giờ vẫn chưa thấy người chứ.” Tô Nghênh Hạ sốt ruột tới mặt mày tái nhợt, sợ Hàn Tam Thiên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
“Nếu không, tôi gọi điện thoại hỏi thử?”
Dương Thần nói.
“Ừm.”
Dương Thần lấy điện thoại ra, bắm dãy số của Hàn Tam Thiên.
Lúc điện thoại được kết nói, truyền tới không phải giọng của Hàn Tam Thiên, mà là Lục Huân.
“Đại mỹ nữ, anh biết ngay em nhất định sẽ lo cho nó, chủ động gọi điện tới, nếu em muốn gặp nó thì tới nhà anh đi.” Lục Huân nói.
Dương Thần không trả lời mà trực tiếp cúp điện thoại.
“Sao rồi, anh ấy nói gì?” Tô Nghênh Hạ không kịp đợi hỏi.
“Là Lục Huân nghe điện thoại.” Dương Thần nói.
Tô Nghênh Hạ lập tức hồn bay phách lạc, điện thoại của Hàn Tam Thiên rơi vào trong tay Lục Huân, điều này cho thấy hiện tại Hàn Tam Thiên đã gặp chuyện ngoài ý muốn, điều này khiến Tô Nghênh Hạ không thể nào bình tĩnh.
“Tôi muốn đi tìm Tam Thiên, tôi muốn đi tìm Tam Thiên.” Tô Nghênh Hạ đứng dậy, đi về phía cửa.
Dương Thần thấy thế lập tức kéo Tô Nghênh Hạ lại, nói: “Bây giờ cô đi cũng vô dụng, Tam Thiên kêu cô ở đây là muốn bảo vệ cô, nếu cô chủ động đưa tới cửa, nói không chừng sẽ làm loạn kế hoạch của anh ta.”
“Hiện tại tôi nên làm cái gì bây giờ, chẳng lẽ cái gì cũng không làm sao?” Tô Nghênh Hạ bật khóc Lúc này, điện thoại Dương Thần vang lên, là điện thoại của Hàn Tam Thiên, Dương Thần làm một động tác bảo Tô Nghênh Hạ đừng có lên tiếng.
Sau khi Tô Nghênh Hạ ngừng khóc, Dương Thần mới nghe điện thoại, hơn nữa còn mở loa ngoài.
“Người đẹp, cô nếu muốn cứu người đàn ông của mình, tốt nhất là nhanh chóng đến nhà của tôi một chuyền, nói cách khác, tôi cũng không dám cam đoan đối xử với anh ta như thế nào đâu, hiện tại anh ta đang ghé vào trước mặt tôi, giống như một con chó, cô có muốn nghe giọng của anh ta không?”
Sau khi Lục Huân nói xong, bắt đầu đấm đá Hàn Tam Thiên, âm thanh đánh người bên này nghe rõ vô cùng, nhưng không hề có tiếng kêu rên đau đớn của Hàn Tam Thiên.
“ĐM, mày mạnh miệng nữa đi, để tao nhìn xem mày có bao nhiêu ngang ngược.” Lục Huân là có ý muốn Hàn Tam Thiên phát ra tiếng kêu, làm cho Tô Nghênh Hạ lo lắng, sau đó chủ động xuất hiện, nhưng là gã thật không ngờ, gã dùng hết sức, Hàn Tam Thiên vẫn có thể cắn răng kiên trì.
“Lấy cho tao cây kim, tao muốn xem tên vô dụng này chịu được bao lâu.”
“Người đẹp, muốn biết hiện tại tôi đối xử với người nam nhân cô yêu như thế nào không? Tôi cho cô hình dung một chút, hiện tại tôi cắm cây kim vào đầu móng tay, trong tay tôi có một cây búa, cô đoán xem hiện tại tôi muốn làm gì?” Lục Huân cười nói Tô Nghênh Hạ che miệng, không dám tưởng tượng đến hình ảnh mà Lục Huân miêu tả, hai hàng lệ chảy xuống hai gò má.
Da đầu run lên Dương Thần nhanh chóng tắt điện thoại.
“Nghênh Hạ, gã chỉ là đang hù dọa chúng ta mà thôi, gã không dám làm như vậy.”
Dương Thần nói với Tô Nghênh Hạ.
Nước mắt Tô Nghênh Hạ vẫn chảy ra: “Tôi muồn tìm anh ấy, chỉ có tôi mới có thể cứu Tam Thiên.”
Dương Thần cầm tay Tô Nghênh Hạ không buông, người Lục Huân như thế nào, cho dù Tô Nghênh Hạ đi, cũng không thể cứu được Hàn Tam Thiên, nhưng sẽ lại khiến Tô Nghênh Hạ rơi vào nguy hiểm.
Hàn Tam Thiên trước khi đi đã dặn dò qua, nhất định phải chăm sóc Tô Nghênh Hạ, nếu anh để Tô Nghênh Hạ đi, hậu quả sẽ không chịu ni.
“Cô trước bình tĩnh một chút, nếu cô đi, thật sự không ai có thể cứu anh ta, cô nghĩ lại xem, có người nào có thể giúp chúng ta.” Dương Thần nói.
Người nào?
Sau khi Tô Nghênh Hạ nghe thấy thế, trong đầu lập tức hiện lên hai chữ Mặc Dương, chính là Mặc Dương còn ở thành phố Thiên Vân, cho dù lập tức đi cứu, cũng chỉ có tôi mới có thẻ đến, Tô Nghênh Hạ sợ Hàn Tam Thiên không chịu được đến lúc đó.
“Mặc Dương, Mặc Dương có thể giúp anh ấy, chính là hiện tại có thể tới kịp sao?” Tô Nghênh Hạ nói.
Đôi mắt Dương Thần mở to, tuy rằng anh ta ở thành phố Thiên Vân cũng là một nhân vật nhỏ, nhưng tên tuổi của Mặc Dương anh ta cũng nghe qua, Hàn Tam Thiên thế nhưng lại còn có quan hệ với Mặc Dương, anh ấy ở thành phố Thiên Vân, rốt cuộc có năng lực gì!
“Hữu dụng, tất nhiên là có chỗ dùng, cô nhanh chóng liên hệ với ông ta đi.” Dương Thần nói.
Nghe nói như thế, Tô Nghênh Hạ lấy ra điện thoại.
Mặc Dương ở đây, vị Mặc lão đại này còn đang luyến tiếc mua phòng, cho nên mỗi im. 0628 9274 @30 ÁÂ Trang?