CHương 506:
Nếu cô lại chủ động đi gặp Hàn Tam Thiên, vậy thì ly hôn cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
“Tớ tin tưởng anh ấy.” Tô Nghênh Hạ nói với vẻ kiên định.
Trong thâm tâm, Thẩm Linh Dao cũng tin tưởng Hàn Tam Thiên. Dù sao hình tượng người đàn ông si tình này đã khắc sâu trong lòng cô rồi.
“Đúng rồi, đêm nay ba chị em chúng ta họp mặt đi. Chuyện ly hôn này cậu có muốn nói cho Y Vân biết không?” Thẩm Linh Dao hỏi.
“Việc này rất nhanh sẽ truyền khắp thành phố Thiên Vân, còn cần tớ nói cho cô ấy biết sao?” Tô Nghênh Hạ cười khổ.
Thẩm Linh Dao gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Về chuyện Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ ly hôn. Sau khi trải qua một đêm lên men, thành phố Thiên Vân không ai không biết không ai không hiểu. Chuyện bôi nhọ như Hàn Tam Thiên tới thành phố Kim Kiều cũng bị lan truyền ra khắp nơi. Thế nên giờ Hàn Tam Thiên không chỉ có được danh hiệu kẻ vô dụng mà còn có thêm một danh hiệu là thứ đàn ông cặn bã.
Rất nhiều phụ nữ vì chuyện này mà tức giận bất bình không thôi. Kẻ vô dụng ăn bám này làm gì có tư cách phản bội Tô Nghênh Hạ chứ?
Thậm chí có không ít người quá khích còn thảo luận chuyện này trên mạng. Bọn họ I —) 0756 987 @25 ÁI Trang 18 tiến hành một cuộc chửi che trời lấp đất với Hàn Tam Thiên.
Tất cả mọi chuyện đều do Tưởng Lam khởi xướng, bà vô cùng vui vẻ vì chuyện này. Hàn Tam Thiên bị mắng chửi càng nhiều thì ảnh hưởng đối với Tô Nghênh Hạ sẽ càng nhỏ. Chỉ cần đặt Tô Nghênh Hạ vào thế yếu, sau này Tô Nghênh Hạ muốn tìm chồng cũng sẽ đơn giản hơn nhiều.
Hiện giờ Tưởng Lam đã hoàn toàn không có ý định để Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ tái hôn. Hơn nữa trong mắt bà, Hàn Tam Thiên nhất định sẽ tiêu đời.
Thế nên lại một kế hoạch nữa được triển khai trong đầu Tưởng Lam.
Vì để Tô Nghênh Hạ có thể tìm được một người chồng tốt, Tưởng Lam phải nghĩ cách truyền ra ngoài chuyện hai người chưa từng chung chăn chung gối. Để cho những người đó biết Tô Nghênh Hạ chưa bị Hàn Tam Thiên váy bản, như vậy người theo đuổi Tô Nghênh Hạ sẽ nhiều hơn.
Cách truyền bá, tất nhiên là phải nhờ những người chị em nhiều chuyện của bà rồi. Thế nên Tưởng Lam lại gom những người này lại, cố ý mời bọn họ ăn cơm, sau đó không cẩn thận’ lỡ miệng nói ra chuyện này.
Sau khi những người chị em kia nghe xong, hiển nhiên thành phố Thiên Vân lại dây lên một trận chê cười Hàn Tam Thiên.
Suốt ba năm không làm chuyện chăn gồi.
Chuyện này đáng chê cười đến mức nào chứ?
“Chị Phỉ Nhi, chuyện của Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ lại có tin mới rồi.”
Dương Manh đang làm cơm tối, đột nhiên kích động chạy ra phòng khách nói với Mễ Phỉ Nhi.
Bản tính trời sinh của phụ nữ đều thích hóng hớt, huống chỉ còn là chuyện kinh động cả thành phố Thiên Vân như thế.
Bởi vậy Mễ Phỉ Nhi cũng vô cùng quan tâm đến tiến trình phát triển của chuyện này.
“Loại đàn ông đều cáng không biết xấu hồ như thế thì còn chuyện gì để nói? Lẽ nào mọi chuyện đã thay đổi một trăm tám mươi độ, anh ta mới là nạn nhân hay sao?” Mễ Phi Nhi nói với vẻ khinh bỉ.
“Chuyện như vậy thì thật sự không có.
Nhưng có người nói hai người bọn họ kết hôn đã nhiều năm, Hàn Tam Thiên lại chưa từng chạm vào Tô Nghênh Hạ.”
Dương Manh nói.
Mễ Phỉ Nhi cười lạnh, nói: “Đổi lại là chị, chị cũng sẽ không để cho tên bỏ đi đó đụng vào. Tô Nghênh Hạ làm như vậy đúng là rất sáng suốt. Loại rác rưởi đó, có kết cục ngày hôm nay đúng là đáng đời.”
“Chị Phỉ Nhi, Hàn Tam Thiên thật sự xấu xa đến vậy sao?” Dương Manh không khỏi thắc mắc. Tuy cô không rõ mối quan hệ giữa hai người này rốt cuộc là gì, nhưng Hàn Tam Thiên bị mắng chửi nhiều năm như vậy, cô cũng cảm thấy anh rất đáng thương.
“Thành Kim Kiều là nơi thế nào chẳng lẽ em chưa từng nghe qua sao. Máy tên đàn ông đi tới chỗ đó, sao có thể là người tốt chứ?” Mễ Phỉ Nhi nói.
Dương Manh gật đầu, nói: “Chuyện này cũng đúng, có điều bây giờ hai người họ đã ly hôn rồi. Nhưng tin tức gây bắt lợi cho Hàn Tam Thiên lại bị truyền ra ngoài liên tục, chỉ sợ là có người cỗ ý bôi nhọ danh tiếng của Hàn Tam Thiên.”
“Chuyện này thì có gì kỳ lạ đâu chứ?
Danh tiếng của Hàn Tam Thiên càng xấu, đồng nghĩa với việc ảnh hưởng mà Tô Nghênh Hạ nhận được từ chuyện này càng ít. Lẽ nào em cho rằng cả đời này Tô Nghênh Hạ sẽ không đi bước nữa sao?”