Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 179: Nghỉ việc

Tô Nghênh Hạ là một người vô cùng không chịu thua. Sau khi đám người Khang Lăng đi, cô nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình lái xe chạy tới mấy nhà máy và cửa hàng tư nhân, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến Tô Nghênh Hạ không thể không nhận thua.

Không có bắt kỳ ai chịu hợp tác với nhà họ Tô, dường như Khang Lăng đã nắm tất cả nhà máy và cửa hàng tư nhân của thành phố Thiên Vân trong tay. Mặc dù nhà họ Tô vẫn có thể đến những thành phố khác tìm cơ hội, nhưng nếu làm vậy thì thời gian sẽ kéo dài hơn rất nhiều, mà một khi dự án phía tây đình công sẽ tạo thành tổn thất vô cùng lớn, đó là chuyện bắt động sản Nhược Thủy tuyệt đối không muốn thấy.

Thân là người phụ trách dự án phía tây, Tô Nghênh Hạ cảm nhận được áp lực chưa từng có, gần như ép cô đến mức sắp không thở nỗi.

Trở lại công ty, Tô Nghênh Hạ còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi một lát thì Tô Hải Siêu lại vào phòng làm việc của cô.

“Tô Nghênh Hạ, có phải cô không đàm phán thành công hay không?” Tô Hải Siêu chất vấn.

“Thái độ của bọn họ rất kiên quyết, tôi đã cố gắng hết sức rồi.”

Tô Nghênh Hạ uễ oải nói.

“Hết sức?” Tô Hải Siêu cười lạnh, bảo: “Vừa rồi Khang Lăng đã gọi điện cho tôi, nói cô giội ông ta một ly trà, Tô Nghênh Hạ, tôi thấy là cô cố ý muốn hại công ty nhỉ.”

“Tôi đã giội, nhưng anh biết nguyên nhân không?” Tô Nghênh Hạ nhớ tới việc này vẫn tức giận như trước, Khang Lăng xem cô thành những người phụ nữ không đàng hoàng, đó là điều cô không thể chấp nhận.

“Quy tắc ngầm trên thương trường, chẳng lẽ cô còn không hiểu? Kêu cô trả giá một chú cô cũng không chấp nhận được thì làm sao có thể nên chuyện lớn?” Tô Hải Siêu nói.

Ánh mắt Tô Nghênh Hạ đông lại, ngẳng đầu nhìn Tô Hải Siêu hỏi: “Anh có ý gì?”

“Chỉ cần có thể giúp cho công ty, hi sinh một chút thì đáng là gì.” Tô Hải Siêu cười, tiếp tục nói: “Nhắm mắt lại, cô xem như không có chuyện gì xảy ra, chẳng máy chốc sẽ qua thôi, đối với cô mà nói có thể có tổn thất gì chứ?”

Tô Nghênh Hạ đập lên bàn làm việc một cái, giận dữ hét: “Tô Hải Siêu, anh xem tôi là ai, chuyện bán sắc này, tôi sẽ không làm.”

“Trong sạch mà cô tự cho là đúng sẽ hại công ty, hơn nữa làm sao cô thuyết phục cho mượn mười tỷ, cô còn muốn gì nữa?

Chẳng lẽ cô muốn nhìn công ty phá sản?” Tô Hải Siêu lạnh lùng nói, trong mắt anh ta, những giao dịch không thể lộ ra ánh sáng trên thương trường đều là bình thường. Tô Nghênh Hạ có thể được Khang Lăng vừa ý, đó là vinh hạnh của cô, không phải chỉ ngủ cùng thôi sao, đáng là gì chứ? Chỉ cần có thể giúp công ty, cho dù làm tình nhân cho Khang Lăng, Tô Hải Siêu cũng cảm thấy không thành vấn đề.

“Tôi sẽ nghĩ những cách khác, nhưng kêu tôi ngủ với Khang Lăng, anh nằm mơ đi.” Giọng điệu Tô Nghênh Hạ kiên định nói.

Tô Hải Siêu hít sâu một hơi, hiện tại ngược lại là một cơ hội tốt để đá Tô Nghênh Hạ ra khỏi công ty, hơn nữa còn có lý do chính đáng, nhưng thái độ bên phía Chung Lương vẫn chưa bị xóa nhòa, Tô Hải Siêu không dám tùy tiện làm thế.

Có điều nếu không đối phó Khang Lăng, những công ty kia cũng sẽ không hợp tác với nhà họ Tô, nguy cơ mà nhà họ Tô phải đối mặt không nhỏ hơn khủng hoảng kinh tế lần trước.

“Cô không cần nghĩ cách nữa, thái độ của Khang Lăng rất kiên quyết, trừ phi cô chịu ngủ với ông ta, nếu không chuyện này khỏi phải bàn. Tối nay ở khách sạn Bán Đảo, tôi đích thân đưa cô đi, cô không có tư cách từ chối.” Tô Hải Siêu lạnh lùng nói.

Đây là đơn phương bị Tô Hải Siêu bán đi sao?

Trong cơn giận dữ của Tô Nghênh Hạ, vì lợi ích của mình, vậy mà Tô Hải Siêu lại không nhận được sự đồng ý của cô đã đưa ra quyết định!

“Tô Hải Siêu, anh có tư cách gì quyết định thay tôi?” Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nói.

“Dựa vào tôi là chủ tịch của công ty, mà cô là người của nhà họ Tô, như thế vẫn chưa đủ ư?” Tô Hải Siêu nói, trong mắt chứa ý cười, nếu có thể ép Tô Nghênh Hạ tự rời khỏi công ty, vậy bên phía Chung Lương có lẽ dễ nói, dù sao là Tô Nghênh Hạ tự đi, không liên quan gì đến anh ta.

Tô Nghênh Hạ cắn răng, hành vi quá đáng của Tô Hải Siêu khiến cô không thể nào chấp nhận được, cô cũng không thể vì công ty mà bán thân.

“Tô Hải Siêu, không phải anh muốn ép tôi rời khỏi công ty sao?

Được, tôi không làm nữa, cho anh toại nguyện.” Dứt lời, Tô Nghênh Hạ trở lại phòng làm việc thu dọn đồ vật cá nhân.

Trong lòng Tô Hải Siêu không nhịn được bật cười, không ngờ rằng vấn đề khiến gã bối rối lâu như vậy lại dùng cách này giải quyết xong, tự động nghỉ việc, bên phía Chung Lương cũng rất dễ báo.

“Tô Nghênh Hạ, là cô tự quyết định, tôi không ép cô.” Tô Hải Siêu cười lạnh nói.

Tô Nghênh Hạ không nói chuyện, sau khi dọn dẹp đồ của mình xong thì trực tiếp rời khỏi văn phòng.

Tô Hải Siêu ngồi lên vị trí vốn thuộc về Tô Nghênh Hạ, nụ cười trên mặt càng ngày càng đậm.

Chỉ chốc lát sau, Tô Diệc Hàm tới văn phòng.

“Hải Siêu, có chuyện gì vậy, em thấy hình như Tô Nghênh Hạ lấy thứ gì đó đi.” Tô Diệc Hàm nghỉ ngờ hỏi.

“Cô ta cút rồi, rốt cuộc sau này không cần gặp cô ta trong công ty nữa.” Tô Hải Siêu nói.

Tô Diệc Hàm hoảng hốt, mặc dù biết đây là chuyện sớm hay muộn, nhưng cô ta không ngờ rằng sẽ tới nhanh như vậy, lại còn đột nhiên đến thê.

“Có chuyện gì xảy ra, anh giải quyết xong phía Chung Lương rồi hả?” Tô Diệc Hàm hỏi.

“Chưa.” Tô Hải Siêu nói.

“Chưa?” Tô Diệc Hàm kinh ngạc nhìn Tô Hải Siêu, chưa giải quyết được Chung Lương, dự án phía tây làm sao bây giờ?

Hiện tại nhà họ Tô đã xem xét dự án phía tây rồi, nếu bỏ việc hợp tác với bất động sản Nhược Thủy, cho dù thần tiên tới cũng không cứu được nhà họ Tô.

“Hải Siêu, anh điên rồi hả, anh không sợ Chung Lương sẽ không hợp tác với chúng ta nữa ư?” Tô Diệc Hàm nói.

“Tô Nghênh Hạ tự đi, anh không cản được, còn cách nào khác nữa, anh sẽ nói chuyện này cho Chung Lương biết, anh tin anh ta sẽ hiểu, dù sao cũng không phải anh đuổi cô ta đi.” Tô Hải Siêu nói.

Tuy rằng nói thì nói thế, nhưng Tô Diệc Hàm luôn cảm thấy quá mạo hiểm. Dù sao Chung Lương chỉ định hợp tác với Tô Nghênh Hạ, về phần cô rời khỏi công ty thế nào, với Chung Lương mà nói có quan trọng không?

Nhưng nếu chuyện đã xảy ra, Tô Diệc Hàm cũng không thể nói gì, hơn nữa có thể không cần gặp Tô Nghênh Hạ trong công ty, trong lòng cô ta vẫn cực kỳ vui vẻ.

“Haiz, hi vọng mọi chuyện có thể thuận lợi, sau này không cần thấy Tô Nghênh Hạ, đi làm tâm trạng cũng khá hơn nhiều.” Tô Diệc Hàm cười nói.

Sau khi Tô Nghênh Hạ về nhà thì tự nhốt mình trong phòng.

Hà Đình nhìn ra được sắc mặt của Tô Nghênh Hạ không bình thường, lo lắng xảy ra chuyện gì nên đứng ở cửa chờ, chỉ chốc Ỉ lát sau, Hà Đình nghe thấy từ trong phòng truyền ra tiếng Tô Nghênh Hạ khóc liền càng lo lắng hơn.

Rơi vào đường cùng, bà đành phải gọi cho Hàn Tam Thiên, kể rõ tình huống.

Sau khi Hàn Tam Thiên nhận được điện thoại thì gác lại chuyện trong tay, lập tức chạy về nhà.

Với anh mà nói, không có chuyện gì quan trọng hơn Tô Nghênh Hạ, vì vậy cho dù trời có sập xuống, anh cũng sẽ lập tức trở lại bên cạnh Tô Nghênh Hạ.

“Bác Hà, xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Tam Thiên hỏi Hà Đình.

Hà Đình lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, nhưng tôi thấy lúc cô ấy về nhà tâm trạng không tốt lắm, hơn nữa trong phòng, chưa được một lát đã bắt đầu khóc.”

Hàn Tam Thiên trầm mặc, chẳng lẽ là vì chuyện của công ty?

Hôm qua Tô Nghênh Hạ đã nhắc tới công ty có hơi phiền phức, xem ra, hẳn là bị nhà máy và cửa hàng tư nhân làm khó.

Gõ cửa, Hàn Tam Thiên kêu: “Nghênh Hạ, em làm sao vậy, có chuyện gì, mở cửa ra nói với anh.”

Tô Nghênh Hạ trong phòng đã khóc đến hai mắt sưng đỏ, sau khi mở cửa đúng là khiến Hàn Tam Thiên đau lòng muốn chết.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Tam Thiên quan tâm hỏi.

Tô Nghênh Hạ lắc đầu nói: “Không có gì, nhưng từ hôm nay trở đi em sẽ không đến công ty làm việc nữa.”

Không đến công ty làm việc?

Chẳng lẽ thằng chó chết không biết điều Tô Hải Siêu kia lại gây chuyện với Tô Nghênh Hạ sao?

Anh ta vẫn chưa rút ra kinh nghiệm từ hai lần dạy bảo trước hả?

Nếu là như vậy, Hàn Tam Thiên không ngại để nhà họ Tô tuyệt vọng hoàn toàn.

“Là Tô Hải Siêu ư? Anh ta làm gì em rồi.” Hàn Tam Thiên lạnh giọng hỏi.

“Là em tự nghỉ việc.” Tô Nghênh Hạ nói Nghỉ việc.

Hàn Tam Thiên bối rối, vô duyên vô cớ, sao lại nghỉ việc chứ, nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.

Không chỉ do Tô Hải Siêu, còn do những nhà máy và cửa hàng tư nhân kia nữa.

“Có anh ở đây, phiền phức gì cũng có thể giải quyết, em đã không đảm đương nỗi người phụ trách dự án phía tây, vậy làm chủ tịch của nhà họ Tô đi.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Tô Nghênh Hạ không hiểu ngẳng đầu nhìn Hàn Tam Thiên, đã người phụ trách cũng không đảm đương nỗi, còn làm chủ tịch thế nào?

Hơn nữa hiện tại chủ tịch của công ty là Tô Hải Siêu, người được chọn cho vị trí này cũng không phải tùy tùy tiện là đổi được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK