Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 338:

 

“Tam Thiên, Nghênh Hạ, hai con đã trỏ về rồi. Nếu các con không quay lại, rượu vang đỏ sẽ không còn ngon nữa.” Tưởng Lam chào mừng hai người một cách nhiệt tình.

 

Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn TT Thiên một cách bát lực. Ngày hôm qua, Tưởng Lam vẫn còn có thái độ rất tệ, nhưng hôm nay bà đã trở mặt nhanh vô cùng. Cô phải nói rằng bà ấy cực kỳ biết cách xuôi theo tình huồng thuận lợi cho mình.

 

“Mẹ, bây giò thì mẹ có thể yên tâm rồi.”

 

Tô Nghênh Hạ nói.

 

“Yên tâm, tất nhiên là yên tâm rồi. Mẹ có lo lắng quá đâu. Mẹ biết Tam Thiên chắc chắn sẽ giải quyết được.” Tưởng Lam vừa cười vừa nói.

 

Đối với khả năng nói dối thần sâu này, Hàn Tam Thiên không tin chút nào. Bà gần như đã trở mặt với Hàn Tam Thiên, nay lại có thể nói một cách trơ trẽến rằng bà không lo lắng.

 

“Anh không uống rượu nữa đâu, anh còn phải ra ngoài một chuyến.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Anh đi đâu thế?” Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên một cách lo lắng.

 

“Không phải là vấn đề lớn, em cứ nhanh đặt vé máy bay đi, tốt nhát là có thể rời đi vào ngày mai.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Sau khi Hàn Tam Thiên rời đi, Tưởng Lam không thể không tò mò và hỏi Tô Nghênh Hạ: “Hai con định đi đâu vậy?”

 

“Con đã thảo luận với Tam Thiên và dự định đi chụp ảnh cưới. Vì vậy, bọn con muốn đến đảo Cơ Nham.” Tô Nghênh Hạ nói. Ảnh cưới trước đây của Tô Nghênh Hạ là miễn cưỡng. Cô không muốn một việc tốt đẹp trở thành một điều đáng tiếc.

 

“Đây là một ý tưởng tốt, con cũng thật là.

 

Những bức ảnh cưới trước đó là không tình nguyện, ngay cả khuôn mặt cũng không tươi cười.” Tưởng Lam phàn nàn với Tô Nghênh Hạ.

 

Đối với thái độ của Tưởng Lam, Tô Nghênh Hạ không biết nên cười hay khóc.

 

Lúc đó, bà là người vô cùng ghét chuyện Hàn Tam Thiên ở rẻ. Nếu không phải là do bị ông nội ép chụp ảnh cưới, thì Tưởng Lam đã không đồng ý với vần đề này. Bây giờ thì lại đỗ lỗi cho cô.

 

“Mẹ, bây giờ mẹ không bắt con phải ly hôn với Tam Thiên nữa à?”, Tô Nghênh Hạ nói.

 

Tưởng Lam xua tay và nói: “Con đang nói gì vậy, sao có TRE ly hôn được. Hàn Tam Thiên lợi hại như vậy, đâu phải là con không biết. Ngay cả Giang Phú cũng phải quỳ xuống khi gặp cậu ấy. Sao con có thể ly hôn được. Nhà họ Tô còn phải dựa vào Hàn Tam Thiên. “

 

“Trong trường hợp, Hàn Tam Thiên đột nhiên hết tiền? Mẹ có còn nghĩ như vậy không?” Tô Nghênh Hạ hỏi một cách chân thành.

 

Sắc mặt của Tưởng Lam đột nhiên không còn hồ hởi nữa. Bà là một người thực tế.

 

Nếu Hàn Tam Thiên không có tiền, không có quyền lực, dĩ nhiên là bà sẽ không thèm coi trọng cậu ấy nữa. Nhưng sao lại phải nghĩ như vậy?

 

“Mẹ sẽ không trả lời các câu hỏi giả thiết như thê.” Tưởng Lam nói.

 

Tô Nghênh Hạ thở dài, Tưởng Lam vẫn không thừa nhận thân phận của Hàn Tam Thiên. Chỉ vì thành tích hiện tại của Hàn Tam Thiên, nên bà mới thay đổi cách nhìn nhận về Hàn Tam Thiên một chút. Nhưng Tô Nghênh Hạ biết, nếu một ngày nào đó trong tương lai mà Hàn Tam Thiên thất bại, thì Tưởng Lam sẽ không ngần ngại đối xử bát công với Hàn Tam Thiên.

 

Hà Đình là ñigƯỡi giúp việc N8 gia đình, nên không có quyền lên tiếng. Nhưng bà cũng không thể nhịn được mà thở dài trước thái độ của Tưởng Lam. Một người tốt như Hàn Tam Thiên thì dù có tiền hay không cũng nên được tôn trọng. Nhưng điều mà Tưởng Lam quan tâm chỉ là những thứ trên bề mặt.

 

Sau khi rời khỏi biệt thự, Hàn Tam Thiên lái xe đến Bất động sản Nhược Thủy. và Chung Lương đã đợi rất lâu ở trước của.

 

Bên cạnh anh là một người đàn ông trung niên tráng lệ – Tần Lâm!

 

Chung Lương lựa Tần Lâm là bạn thân trong nhiều năm, nên anh rất quen thuộc với Tần Lâm. Nhưng Chung Lương không ngờ rằng Tần Lâm có thể kiếm bộn tiền để giàu có như ngày hôm nay, là do người con trai của nhà họ Hàn âm thầm sắp xếp.

 

Một nhân vật lớn ở thủ đô cũng chỉ là một quân cờ dưới tay người con trai này mà thôi. Điều này làm cho mọi người cảm thấy rất kinh ngạc.

 

Khi Chung Lương lần đầu biết về điều này, anh đã bị sốc trong vài ngày và không thể hoàn hồn trở lại.

 

“Thiếu chủ.”

 

“Ngài Hàn.”

 

Chung Lương và Tần Lâm nói to với Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Tam Thiên không nói gì và đi về phía bên trong công ty.

 

Tại văn phòng của Chung Lương, Hàn Tam Thiên quay lưng lại với hai người và hỏi: “Công ty của Giang Phú trong thành phó Thiên Vân Giang, hai người có thể xử lý xong trong bao lâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK