Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 295:

 

Hàn Tam Thiên không nói chuyện, nếu Thích Y Vân đã biết việc anh ở sân boxing thì để cô đi theo tới Mordor cũng chẳng có chuyện gì ghê gớm.

 

Về tới Mordor, Mạc Dương, Lâm Dũng đều có mặt với 12- 13 người nữa, bởi vì ngày hôm qua bọn họ nhận được điện thoại của Hàn Tam Thiên, nên đã sớm phái người tới điều tra tin tức của Tô Nghênh Hạ.

 

“Sao rồi?” Hàn Tam Thiên thấy Mạc Dương trực tiếp hỏi.

 

“Vẫn chưa có tin tức của em dâu, trong camera theo dõi, em ấy bị một chiếc xe mang đi, người trên xe đó cực kì quen thuộc địa bàn ở đây, gần như tránh được toàn bộ con đường có camera theo dõi, nên giờ khó điều tra gã đi đâu.” Mặc Dương nói, chuyện này khiến ông cực kì sốt ruột, cũng tận tâm mà làm, phái hơn một nghìn người suốt đêm tìm kiếm, tiếc rằng tới giờ vẫn chưa có tiền triển nào.

 

Hàn Tam Thiên lạnh mặt, nếu chuyện này do Thượng Quan Hắc Bạch dựng lên để ép Hàn Tam Thiên thua trận, thì giờ ông ta phải thả Tô Nghênh Hạ mới đúng, nhưng Tô Nghênh Hạ tới giờ vẫn chưa xuất hiện, việc này không đơn giản nữa rồi.

 

“Rốt cuộc có chuyện gì, sao lại có người bắt cóc em dâu thế?” Mặc Dương không hiểu, theo ông biết, Hàn Tam Thiên hẳn không gây sự với ai, sao lại xảy ra việc này.

 

“Chuyện này không quan trọng, quan trọng là tôi phải làm gì mới tìm được Nghênh Hạ.” Hàn Tam Thiên trằm giọng, báo thù Thượng Quan Hắc Bạch nhất định phải làm, nhưng tương lai còn dài, quan trọng nhất bây giờ là đảm bảo an toàn cho Tô Nghênh Hạ.

 

“Cậu yên tâm, chỉ cần em vợ vẫn ở Thiên Vân, tôi khẳng định có thể tìm ra, dù phải xới tung ba mét đất lên tìm cũng không thành vấn đề.” Mặc Dương nói.

 

Đúng lúc này điện thoại của Hàn Tam Thiên reo lên, trên màn hình hiện chữ vợ.

 

Hàn Tam Thiên sợ run, cho dù Thái Sơn CÓ SỤP đồ trước mặt anh, anh cũng không dao động, nhưng cuộc gọi tới này lại khiến anh cực kì khẩn trương, đôi tay không kìm được run lên.

 

Thấy cảnh tượng này, Thích Y Vân nắm chặt tay mình, chỉ là một chiếc điện thoại mà thôi, cũng khiến anh khẩn trương như vậy sao? Tình cảm của anh dành cho Tô Nghênh Hạ tại sao lại sâu đậm như vậy!

 

Ở nhà họ Tô ba năm, anh phải chịu biết bao nhiêu nhục nhã, tại sao vẫn một lòng một dạ, thâm tình với Tô Nghênh Hạ đến thết Là một người đàn ông, anh thật sự vứt bỏ tôn nghiêm của bản thân vì cô ta sao?

 

Thực ra không chỉ có Hàn Tam Thiên căng thẳng, Mặc Dương cũng bất giác xoa mũi, đó là động tác biểu hiện ông đang căng thẳng.

 

Những người khác có lẽ không rõ tình cảm của Hàn Tam Thiên đối với Tô Nghênh Hạ, nhưng ông lại là người chứng kiến mọi thứ, suốt ba năm mặc kệ mưa gió dõi theo bóng lưng của một người, đây là chuyện người bình thường có thể làm được sao?

 

“Mau nghe đi, cậu thất thần làm gì.” Mặc Dương nhắc Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Tam Thiên hít một hơi thật sâu, ấn nhận cuộc gọi.

 

“Tôi muốn một tỷ.” Điện thoại được kết nói, một giọng đã được biến âm từ bên kia truyền tới.

 

“Được, giao dịch như thế nào, mà sao tôi biết được em ấy vẫn an toàn.” Hàn Tam Thiên không do dự nói, đừng nói một tỷ, chỉ cần Tô Nghênh Hạ an toàn, chục tỷ cũng đã sao?

 

“Thằng chồng vô dụng của mày muốn nói chuyện với mày kìa, nói nhanh đi.”

 

“Tam Thiên, em không có việc gì, anh đừng lo cho em.”

 

Giọng nói của Tô Nghênh Hạ truyền tới, từ đó có thể cảm thầy cô không có chuyện gì khiến Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng thở hắt ra.

 

“Giờ mày chuẩn bị đi, khi nào chuẩn bị đủ tiền tao sẽ gọi lại cho mày.” Đầu kia cúp điện thoại cái rụp.

 

Hàn Tam Thiên lập tức bóp méo điện thoại, anh nghiên răng nghiến lợi nói với Mặc Dương: “Là Tô Hải Siêu, anh đi tìm Tô Hải Siêu cho tôi!”

 

Tô Hải Siêu cố tình hạ tông để giọng gã thay đổi, nhưng Hàn Tam Thiên lại cực kì quen với giọng điệu đó, giọng nói trào phúng đầy khinh thường, đó là tác phong trước sau như một của gã đối với Hàn Tam Thiên, lúc nào cũng ra vẻ cao thượng.

 

Lúc trước, Tô Nghênh Hạ đã từng nhắc Hàn Tam Thiên là Tô Hải Siêu bị đuôi khỏi công ty nhà họ Tô, nhưng Hàn Tam Thiên không ngờ Tô Hải Siêu lại có quan hệ với Thượng Quan Hắc Bạch.

 

Lão già đó bắt cóc Tô Nghênh Hạ để giúp Âu Dương Tu Kiệt thắng trận đầu, giờ trận đầu kết thúc chắc Tô Nghênh Hạ sẽ được thả ra. Nhưng người cố tình bắt cóc lại là Tô Hải Siêu, giờ Tô Hải Siêu là con chó nghèo túng, sao có thể thả Tô Nghênh Hạ dễ như vậy?

 

Vẫn là căn phòng như đống rác kia, Tô Hải Siêu đội khăn trùm đầu, gã xăm hình đã bị anh ta giết, bởi vì anh ta không muốn Tô Nghênh Hạ đi dễ như vậy, nên anh ta và gã xăm hình kia xảy ra tranh cãi.

 

Anh ta không cẩn thận đánh chết người, giờ anh ta mang tội giết người, biện pháp duy nhất mà Tô Hải Siêu nghĩ tới bây giờ chính là chạy ra nước người, nên mới đòi Hàn Tam Thiên tận 1 tỷ.

 

Tô Hải Siêu đã tính toán tỉ mỉ mới đòi một tỷ, giờ công ty nhà họ Tô có thể lấy ra được từng đó, đương nhiên, một khi đã lầy tiền có nghĩa công ty sẽ phá sản, chức vị chủ tịch của Tô Nghênh Hạ sẽ không còn nữa.

 

Anh ta không chỉ muốn lầy tiền, còn muốn trả thù Tô Nghênh Hạ, thuận tiện khiến Hàn Tam Thiên không còn chỗ ăn bám.

 

“Chủ tịch Tô, công ty nhà họ Tô sẽ phá sản sớm thôi, cô có cảm tưởng gì không?” Tô Hải Siêu hỏi Tô Nghênh Hạ.

 

Tô Nghênh Hạ cảm thấy người này cực kì quen, dù gã có trùm khăn để người khác không nhìn thầy mặt, nhưng thân hình của gã khiến Tô Nghênh Hạ nhìn thấy sơ hở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK