Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 463:

 

Sắc mặt Tạ Vân Bằng lạnh lẽo, anh ta không bằng lòng thừa nhận mình ghen tị, loại rác rưởi như Hàn Tam Thiên, sao đáng để anh ta ghen tị chứ!

 

“Hàn Tam Thiên, anh lấy tự tin ở đâu ra, bọn tôi mà ghen tị anh hả?” Tạ Vân Bằng cười nhạo nói.

 

“2” Hàn Tam Thiên kinh ngạc nhìn Tạ Vân Bằng, vừa cười vừa nói: “Bọn tôi?

 

Xem ra khi đó anh cũng rất thích Tô Nghênh Hạ, chỉ là không theo đuổi được cô ấy nhỉ?”

 

Tạ Vân Bằng nào chỉ không theo đuổi được, anh ta cả được Tô Nghênh Hạ liếc mắt nhìn cũng không, hơn nữa đó là chuyện phần lớn người theo đuổi Tô Nghênh Hạ lúc trước đều gặp phải.

 

Nhưng đám người theo đuổi đó sao lại thừa nhận hành động của mình vấp phải trắc trở chứ? Huống chi hôm nay là hôn lễ của Tạ Vân Bằng, anh ta lại càng không thừa nhận.

 

“Anh là vì không theo đuổi được Nghênh Hạ nên mới chọn lựa lại, cô Ai Hàn Tam Thiên đánh giá cô dâu đứng bên cạnh Tạ Vân Bằng từ trên xuống dưới, nói: “Quả thực kém hơn Tô Nghênh Hạ rất nhiều.”

 

“Hàn Tam Thiên, con mẹ nó mày có tin tao xé nát miệng mày hay không.” Nghe thấy lời nói của Hàn Tam Thiên, Tạ Vân Bằng lập tức nồi giận.

 

Sắc mặt Tạ Vân Bằng tái xanh, đây là hiện trường hôn lễ của anh ta, vậy mà Hàn Tam Thiên lại nói rằng vợ anh ta kém hơn Tô Nghênh Hạ trước mặt nhiều người như thê.

 

Tuy rằng đây là sự thật, nhưng cô ta là vợ của Tạ Vân Bằng, sao có thể để một kẻ vô dụng nói này nói nọ chứ?

 

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên thờ ơ, nhìn Tạ Vân Bằng đang đi trên bờ vực phẫn nộ, mỉm cười, nói: “Anh có gì dị nghị với những lời này của tôi sao?”

 

“Hàn Tam Thiên, xin lỗi vợ tao ngay, nếu không hôm nay nhất định tao sẽ không tha cho mày.” Tạ Vân Bằng nghiến răng nghiền lợi nói.

 

Hôm nay anh ta chỉ muốn trêu chọc Hàn Tam Thiên, để các khách mời xem trò cười, nhưng trò cười này không thể nào là anh ta.

 

“Dựa vào đâu bắt tôi xin lỗi? Chẳng lẽ tôi nói thật cũng không được hả?” Hàn Tam Thiên thấy Tạ Vân Bằng sắp chó cùng rứt giậu thì rất vui vẻ, anh còn muốn xem thử con thỏ Tạ Vân Bằng này nóng lên có cắn người thật hay không.

 

Lúc TY đột nhiên vợ của Tạ Vân Bằng nói với Hàn Tam Thiên: “Tôi thừa nhận tôi không xinh đẹp bằng Tô Nghênh Hạ, nhưng tôi hạnh phúc hơn cô ta, không giống cô ta, lấy phải một kẻ vô dụng, thậm chí cả hôn lễ của mình cũng biến thành trò cười.”

 

Những lời này khiến nét mặt Hàn Tam Thiên lập tức trầm xuống.

 

Cuộc đời người phụ nữ, khoảnh khắc hạnh phúc nhất hiển nhiên là ngày hôn lễ, nhưng Hàn Tam Thiên không mang đến loại hạnh phúc này cho Tô Nghênh Hạ khiến cô chịu chửi rủa và nhục nhã, chuyện này luôn canh cánh trong lòng Hàn Tam Thiên, thậm chí anh còn muốn tổ chức lại một hôn lễ thế kỷ cho Tô Nghênh Hạ, nhưng tình hình hiện tại, cho dù có cử hành hôn lễ lần nữa vẫn sẽ trở thành trò cười trong mắt người khác.

 

Nhìn về phía Tô Nghênh Hạ đang cúi đầu, áy náy trong lòng Hàn Tam Thiên như Hoàng Hà vỡ đê.

 

“Hàn Tam Thiên, sao mày không nói chuyện, có phải cảm giác mình rất bất lực, cả cho người phụ nữ của mình một hôn lễ vẻ vang cũng không làm được không.” Tạ Vân Bằng đắc ý nhìn Hàn Tam Thiên, anh ta thật không ngờ một câu của vợ mình, vậy mà lại khiến Hàn Tam Thiên im lặng, cô ta thích túi xách, ngày mai nhất định phải tặng cô ta, tỏ vẻ khen ngợi.

 

“Quả thực tôi có lỗi với cô ấy rất nhiều.”

 

Hàn Tam Thiên nói.

 

Tô Nghênh Hạ đang cúi đầu lập tức ngắng đầu lên, ánh mắt trong veo nhìn Hàn Tam Thiên, liên tục lắc đầu, ý như muốn nói Hàn Tam Thiên không hề có lỗi với cô.

 

“Thằng vô dụng nhà mày, ngoại trừ khiến cô ta mang tiếng xấu SSïÿ có thể làm gì cho cô ta? Mày không chỉ là trò cười của thành phố Thiên Vân, mà còn là đề tài bàn tán của mọi người lúc rảnh rỗi.” Tạ Vân Bằng cảm giác khí thế của mình đã thắng Hàn Tam Thiên nên có vẻ càng đắc ý hơn.

 

Hàn Tam Thiên thỏ dài, bước xuống sân khấu.

 

Tạ Vân Bằng thấy thế, bất mãn quát lớn: “Đồ vô dụng, mày đừng chạy vội, không phải mày bảo tao hâm mộ mày hả, chúng ta nói chuyện này cho rõ ràng, tao hâm mộ cái gì của mày?”

 

Hàn Tam Thiên làm lơ, bước đến trước mặt Tô Nghênh Hạ, đưa tay phải ra.

 

Tô Nghênh Hạ theo bản ra vươn tay nắm tay Hàn Tam Thiên.

 

“Anh không thể cho em một hôn lễ sang trọng, không thể khiến em được người đời chúc phúc, nhưng hôm nay, anh nghĩ, anh có thể làm bọn họ biết rõ, anh yêu em bao nhiêu.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Ánh mắt Tô Nghênh Hạ lóng lánh, được Hàn Tam Thiên dắt lên sân khấu.

 

Tạ Vân Bằng không biết Hàn Tam Thiên món làm gì, nhưng anh ta cảm giác hình như nổi bật của mình đã bị Hàn Tam Thiên cướp đi.

 

Hôm nay anh ta mới là nhân vật chính, sao có thể để Hàn Tam Thiên làm thế được chứ?

 

“Hàn Tam Thiên, mày cút xuống cho tao, đây là chỗ thuộc về tao.” Tạ Vân Bằng nói với Hàn Tam Thiên.

 

Hàn Tam Thiên mặc kệ Tạ Vân Bằng nói gì, hai tay nắm tay Tô Nghênh Hạ, hai người bốn mắt giao nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK