Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 340:

 

“Ngài Hàn không được coi là tồn tại ở thủ đô, nhưng rồi ngày đó sẽ đến. Ngài Hàn sẽ gây chắn động cả thủ đô. Con hổ đang ngủ không hề đáng sợ, nhưng một khi thức dậy, thì nó sẽ làm rung chuyền cả thế giới.” Tần Lâm nói.

 

Chung Lương gật đầu mà không nghi ngờ gì. Họ cảm nhận được sự kinh khủng của Hàn Tam Thiên. Và tất cả mới chỉ là phần nồi của tảng băng trôi, ai có thể biết được là anh ấy còn bao nhiêu bí mật?

 

€ó lẽ chỉ khi anh ấy bộc lộ khả năng, thì cả thế giới mới biết được con trai của nhà họ Hàn khủng khiếp đến mức nào.

 

“Tôi chưa từng nói với ai những điều này.

 

Tôi hy vọng anh có thể giữ bí mật giúp tôi.” Tần Lâm nhắc nhở Chung Lương.

 

Chung Lương gật đầu và nói: “Yên tâm đi, chúng ta đã là bạn bè trong hơn hai năm, tôi sẽ không phản bội anh. Hơn nữa, bây giờ, chúng ta đang làm việc cùng nhau để giúp đỡ thiếu gia, cũng có thể coi như là đồng minh rồi. Vì vậy, anh và tôi sẽ phải cùng đối xử tốt với nhau.”

 

“Những kẻ ngu ngốc kia ở thành phố Thiên Vân dám xúc phạm Hàn Tam Thiên, thật là nực cười.” Tần Lâm Lam thót lên.

 

Chung Lương không thể nhịn được cười, điều đó thực sự rất buồn cười. Giang Phú tự hào là ông lớn trong thành phố Thiên Vân, trong mắt thiếu gia thì không là gì cả.

 

Sau khi rời khỏi khu Bất động sản Nhược Thủy, Hàn Tam Thiên lái xe đến khu biệt thự của nhà họ Thiên. Khi Thiên Linh Nhi biết về điều này, cô nhảy cẵng lên một cách hào hứng, nhưng tâm trạng của Thiên Xương Thịnh lại không vui.

 

Vụ việc ở Quảng trường Nhân dân vừa kết thúc, tại sao Hàn Tam Thiên lại bất ngờ đến nhà họ Thiên?

 

“Sư phụ, tại sao cậu lại ở đây?” Thiên Xương Thịnh vừa cười vừa hỏi Hàn Tam Thiên.

 

Thiên Linh Nhi trừng mắt nhìn Thiên Xương Thịnh, nói: “Sư phụ đến đây rồi, còn không nhanh đi pha trà, hỏi nhiều như vạy làm gì?”

 

Thiên Xương Thịnh bắt lực với khuỷu tay đang húc mình của Thiên Linh Nhi. Đứa cháu nhỏ này thích Hàn Tam Thiên.

 

Người ông nội này đây là sớm không còn có địa vị trong lòng nó nữa rồi.

 

“Thiên Linh Nhi, tôi có chuyện muốn nói với ông của cô, cô có muốn quay về phòng sửa soạn quần áo không? Tôi sẽ mời cô đi ăn tối sau.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Thiên Linh Nhi lập tức trở nên phần khích, nói: “Được rồi, được rồi, hai người cứ từ từ. Đừng vội, còn phải chọn quần áo.”

 

Thiên Xương Thịnh nhìn Thiên Linh Nhị đi ra, bỗng cảm thầy nặng nề. Hàn Tam Thiên cố tình bảo Thiên Linh Nhi đi chỗ khác, rõ ràng là có việc gì đó quan trọng.

 

“Sự phụ, uống trà trước đã.” Thiên Xương Thịnh có gắng hết sức để kiểm soát biểu hiện của mình. Ông mỉm cười nói với Hàn Tam Thiên.

 

Khi Thiên Xương Thịnh chuẩn bị rót trà Hàn Tam Thiên, Hàn Tam Thiên cầm lấy ấm trà trước.

 

“Sư phụ, hãy để tôi làm việc nhỏ này.”

 

Thiên Xương Thịnh nói gấp.

 

Hàn Tam Thiên phớt lờ nó và trực tiếp rót trà cho Thiên Xương Thịnh. Nhưng khi tách trà đã đây. Sau khi trà tràn ra, Hàn Tam Thiên vẫn không dừng lại.

 

Thiên Xương Thịnh đã nhìn thấy điều này và nhanh chóng nói: “Nó đã đầy, đầy rồi.”

 

Hàn Tam Thiên rót hết nước trong ấm trà rồi nói: “Trống rỗng, không có gì cả. Tôi muốn lấy quá nhiều, nhưng cuối cùng thì mất cả vốn lẫn chài, tôi có quá tham lam không?”

 

Làm sao Thiên Xương Thịnh lại không thể hiểu được ý nghĩa của câu nói này? Sắc mặt ông trầm xuống, nói: “Trong những với nhiều người trên thương truòng. Tôi biết lão ấy đã sớm không muốn sông dưới quyền của nhà họ Thiên, muốn lật đỗ nhà họ Thiên. Nhưng có một số người trong thành phố Thiên Vân mà ngay cả nhà họ Thiên cũng không dám đụng vào. Một khi thế cân bằng bị phá vỡ, thì không biết là nhà họ Thiên còn có thể bình an không. M ngay cả khi cuối cùng cũng được bình an, thì vẫn sẽ bị ảnh hưởng nặng nè. “

 

“Đó là lý do tại sao ông lợi dụng tôi?” Hàn Tam Thiên cười khẩy.

 

“Không.” Thiên Xương Thịnh lắc đầu hết lần này đến lần khác, nói: “Tôi không có ý định lợi dụng cậu.”

 

“Không có ý định, nhưng trên thực tế thì lại làm như vậy. Thiên Xương Thịnh, những gì ông nói là không đủ để thuyết phục tôi.” Hàn Tam Thiên cầm đưa tách trà đã đầy định rót cho Thiên Xương Thịnh và uống, nước trà nóng chảy qua cổ họng của anh, có thể thấy được rằng, Thiên Xương Thịnh đang vô cùng hoảng sợi “Tam Thiên, tôi không thực sự có ý định lợi dụng cậu, chỉ là xem chuyện đó xảy ra như một người ngoài cuộc mà thôi.” Thiên lần này đến lần khác, nói: “Tôi không có ý định lợi dụng cậu.”

 

“Không có ý định, nhưng trên thực tế thì lại làm như vậy. Thiên Xương Thịnh, những gì ông nói là không đủ để thuyết phục tôi.” Hàn Tam Thiên cầm đưa tách trà đã đầy định rót cho Thiên Xương Thịnh và uống, nước trà nóng chảy qua cổ họng của anh, có thể thấy được rằng, Thiên Xương Thịnh đang vô cùng hoảng sợi “Tam Thiên, tôi không thực sự có ý định lợi dụng cậu, chỉ là xem chuyện đó xảy ra như một người ngoài cuộc mà thôi.” Thiên “Giúp tôi nói với Thiên Linh Nhi rằng hôm nay có chuyện gấp và tôi nợ cô ấy một bữa ăn.” Hàn Tam Thiên đứng dậy rồi rời đi.

 

Thiên Xương Thịnh ngồi tê liệt trên ghế sofa. Tỉnh thần ông đang vô cùng yếu đuối. Dù sao thì ông cũng là một nhân vật lớn, nhưng khi đối mặt với Hàn Tam Thiên, ông có một cảm giác rằng mình không thể chồng lại được.

 

Một người trẻ như vậy, đã phải trải qua những gì để nuôi dưỡng ra khả năng như Vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK