Chương 144: Tránh đánh rắn động cỏ
Tô Nghênh Hạ mắt ngủ cả đêm, sau khi trời sáng, cô quyết định đến tìm Lâm Dũng, bởi Hàn Tam Thiên căn bản không phải là Hàn Tam Thiên, mà trước kia Lâm Dũng từng tiếp xúc với Hàn Tam Thiên, có lẽ anh ta có thể giúp đỡ về việc này.
Cả đêm, lòng Tô Nghênh Hạ loạn như ma, thử nghĩ các kiểu tình huống không biết, thậm chí nghĩ đến chuyện rất có thể Hàn Tam Thiên đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, điều đó khiến cô càng ngày càng sợ hãi và nặng nè.
Sau khi nghe ngóng, Tô Nghênh Hạ biết Lâm Dũng ở hộp đêm Mordor, có điều sáng sớm đã đến Mordor, cửa chỗ đó đóng chặt, dù sao cũng là hộp đêm, nào có đạo lý mở cửa buổi sáng.
Tô Nghênh Hạ chỉ có thể liều mạng gõ cửa đạp cửa.
Chẳng mấy chốc, người bên trong bị quấy rầy, mặt mày bắt mãn mở cửa: “Òn ào chuyện gì, mới sáng sớm, đòi mạng hả?”
“Tôi muốn gặp Lâm Dũng.” Tô Nghênh Hạ không thường chạm phải trường hợp thế này, lại càng không giao tiế với người khu vực xám, vì vậy đối mặt với thuộc hạ Lâm Dũng khí thế hung hăng, có vẻ hơi sợ hãi.
Thuộc hạ kia thấy Tô Nghênh Hạ là một đại mỹ nữ thì lập tức tỉnh táo tinh thần, nói: “Người đẹp, cô tìm đàn ông cũng không cần gấp gáp vậy chứ, nếu không, tôi tới thỏa mãn cô nhé?”
Tô Nghênh Hạ liên tục xua tay, bảo: “Tôi tới tìm Lâm Dũng, không phải tìm đàn ông.”
Tìm anh Dũng hả?
Người phụ nữ này, chẳng lẽ là tình nhân của anh Dũng sao?
Người phụ nữ của đại ca, gã nào dám đùa giỡn, lập tức nghiêm mặt lại nói: “Người đẹp, cô xem như vừa rồi tôi chưa từng nói gì cả, tôi đi gọi anh Dũng cho cô ngay đây.”
Nếu đổi lại là những người khác muốn gặp Lâm Dũng thì đã bị đuổi đi từ lâu, nhưng Tô Nghênh Hạ là mỹ nữ, đàn em nào dám thờ ơ.
Sáng sớm Lâm Dũng đang nằm ngáy o o lại bị quấy rầy mộng đẹp, trực tiếp đạp đàn em mấy cước.
“Anh Dũng, là một cô gái siêu đẹp tới tìm anh, tôi thấy dáng vẻ gấp gáp của cô ấy, nói không chừng là ‘giao hàng tận nhà’ đấy.”
Đàn em vẻ mặt uất ức.
Gái siêu đẹp?
Bên cạnh Lâm Dũng không thiếu gái, hơn nữa người đẹp cũng không ít, nhưng sao đột nhiên lại tới tìm anh ta chứ?
Đệch!
Trong lòng Lâm Dũng hoảng hốt, đừng bảo là thực hiện biện pháp bảo vệ không đến nơi đến chốn, đùa với lửa rồi.
Vốn Lâm Dũng muốn bảo đàn em đưa chút tiền đuổi đi, nhưng lại không biết đối phương là ai, bấy giò mới không nhịn được hiếu ký đích thân tới xem.
Lúc Lâm Dũng tới cửa nhìn thấy Tô Nghênh Hạ, sợ tới mức hít vào một hơi, người này mẹ nó đâu phải đàn bà của anh ta, là chị dâu thì có!
“Cô Tô, sao cô lại tới đây?” Lâm Dũng hồn bay phách lạc hỏi, nêu chuyện hiểu lầm này bị Hàn Tam Thiên biết, có thể anh ta sẽ không chịu nổi.
Thấy thái độ của Lâm Dũng với mình kính trọng như vậy, Tô Nghênh Hạ càng chắc chắn suy nghĩ trước kia, Hàn Tam Thiên căn bản chẳng phải trả thù lao mời Lâm Dũng tới giúp, hai người này, nhất định có quan hệ gì đó.
“Tôi muốn hỏi một chút về chuyện của Hàn Tam Thiên, anh có rảnh không?” Tô Nghênh Hạ nói.
“Có có có, đương nhiên là có, mời cô Tô vào.” Sau khi Lâm Dũng dẫn Tô Nghênh Hạ vào Mordor xong thì kêu đàn em đi báo tin cho Mặc Dương, dù sao cũng là chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiên, anh ta không dám nói lung tung, hơn nữa ông chủ thực sự của Mordor hiện tại là Mặc Dương, anh ta không có chỗ nói chuyện.
Chỉ chốc lát sau, Mặc Dương đã xuất hiện trong phòng khách, ông rất quen thuộc với Tô Nghênh Hạ, dù sao cũng đã tro mắt nhìn Hàn Tam Thiên đưa đón ba năm.
“Ông… ông không phải là ông chủ quầy quà vặt dưới tầng công ty của chúng tôi hả?” Tô Nghênh Hạ ngạc nhiên nhìn Mặc Dương, Hàn Tam Thiên thường xuyên dừng lại trước quầy bán quà vặt nên Tô Nghênh Hạ cũng nhớ mặt mũi của Mặc Dương, chỉ là một ông chủ quầy quà vặt mà thôi, sao lại xuất hiện ở đây?
Mặc Dương không ngờ rằng vậy mà Tô Nghênh Hạ lại biết mình, cười xấu hỗ, nói: “Không ngờ rằng vậy mà cô Tô lại biết tôi, đúng là vinh hạnh của tôi, không biết cô tới đây là có chuyện gì?”
Tô Nghênh Hạ không để ý nguyên nhân trong đó, nhưng cô đến không phải vì Mặc Dương nên Mặc Dương là ai không quan trọng, nói: “Tôi muốn biết vài việc của Hàn Tam Thiên, các người biết rõ gần đây anh ấy đang làm gì không?”
Không phải Hàn Tam Thiên đã rời khỏi thành phố Thiên Vân, vẫn chưa về ư?
“Cô Tô, cô là vợ của cậu ta mà còn không biết cậu ta đang làm gì, sao chúng tôi biết được.” Mặc Dương nói.
Tô Nghênh Hạ biết, đơn thuần muốn hỏi bọn họ chuyện liên quan đén Hàn Tam Thiên nhất định không được, vì vậy chỉ có thể kể hết chuyện hôm qua trước.
Lúc Mặc Dương nghe xong, biểu cảm lập tức nghiêm túc.
Hồi trước Hàn Tam Thiên từng nói với ông mấy câu khó hểu, tôi không giống tôi, tôi không phải tôi, khi đó Mặc Dương không hiểu gì cả, căn bản nghe không hiểu.
Nhưng bây giờ Mặc Dương hơi hiểu tại sao Hàn Tam Thiên phải nói vậy rồi.
Thành phố Thiên Vân, vậy mà lại xuất hiện một người giống anh như đúc!
“Cô Tô, cô chắc chắn, gã không phải Hàn Tam Thiên hả?” Mặc Dương hỏi, tuy rằng ông cũng biết Hàn Tam Thiên sẽ không ép buộc Tô Nghênh Hạ, nhưng đàn ông mà, thứ kia lên não rồi thì chưa chắc.
“Ừ.” Tô Nghênh Hạ nặng nè gật đầu, cô có thể chắc chắn trăm phần trăm điều đó, nói: “Gã từng nói với tôi, tôi vẫn chưa lên giường với anh ta, anh ta trong miệng gã, có lẽ là chỉ Hàn Tam Thiên.”
Mặc Dương hít sâu một hơi, đây mẹ nó là tình hình gì đây.
“Đúng rồi, Hàn Tam Thiên từng nói với tôi một câu, ‘Lão tử nhân gian vô trứ xử, nhất tôn lai tác Hoành Sơn chủ”. Mấy câu này có thể dùng để nghiệm chứng thân phận của cậu ta, cô nói nửa câu đầu, nếu cậu ta không tiếp được nửa câu sau thì nhất định không phải Hàn Tam Thiên.” Mặc Dương nói.
Tô Nghênh Hạ nghỉ ngờ hỏi: “Trước khi anh ấy đi đã cố ý nói với ông sao?”
Mặc Dương gật đầu, xem ra Hàn Tam Thiên đã dự đoán được sẽ xảy ra chuyện này từ lâu nên mới sớm nhắc nhở ông, thằng nhóc này, ngược lại có chút năng lực biết trước.
Nhưng rõ ràng anh biết sẽ xảy ra, tại sao không nghĩ cách tránh?
Tô Nghênh Hạ lập tức móc điện thoại ra, bám dãy số của Hàn Tam Thiên.
Hàn Quân đến thành phố Vân, để hoàn toàn thay thân phận của mình thành Hàn Tam Thiên, tất nhiên đã cầm điện thoại của Hàn Tam Thiên.
Sau khi điện thoại được két nói, Tô Nghênh Hạ nhắn phím tăng âm lượng, nói: “Lão tử nhân gian vô trứ xử.”
“Cô nghĩ kĩ rồi hả, định lên giường với tôi sao?” Sao Hàn Quân hiểu câu này có nghĩa là gì được, đang hưởng thụ hai người phụ nữ bên cạnh dựa vào hầu hạ, nhưng những thứ dong chỉ tục phấn này vẫn hơi kém hơn Tô Nghênh Hạ, vì vậy gã muốn lãng phí tinh lực lên người Tô Nghênh Hạ hon.
Sắc mặt ba người Tô Nghênh Hạ, Mặc Dương, Lâm Dũng thay đổi, gã không trả lời được, chắc chắn không phải Hàn Tam Thiên.
Có vẻ Tô Nghênh Hạ rất sợ hãi, hốt hoảng cúp điện thoại, nói với Mặc Dương: “Gã không phải Hàn Tam Thiên, bây giờ chúng ta nên làm gì?”
Mặc Dương cũng hiểu vấn đề này rất khó giải quyết, người kia là ai, Hàn Tam Thiên đi đâu, tại sao gã phải giả dạng thành Hàn Tam Thiên, một loạt vấn đề này lập tức khiến cả đầu óc Mặc Dương biến thành bột nhão.
“Đại ca Mặc, nếu không thì cứ bắt lại, nghiêm hình tra hỏi?”
Lâm Dũng đề nghị.
Mặc Dương không chút do dự lắc đầu, bắt lại thì đơn giản, nhưng nếu Hàn Tam Thiên nằm trong tay đối phương, một khi đánh rắn động cỏ, rất có thể sẽ mang đến nguy hiểm trí mạng cho Hàn Tam Thiên, hơn nữa hiện tại lại không biết mục đích của đối phương, sao có thể dễ dàng hành động được?
“Nếu Hàn Tam Thiên đã biết trước sẽ xảy ra tình huống này, có lẽ cậu ta đã âm thầm sắp xếp, tốt nhát là chúng ta đừng làm gì cả, để tránh phá hủy kế hoạch của Hàn Tam Thiên.” Mặc Dương nói.
Lâm Dũng nghe gật đầu, Hàn Tam Thiên có thể để lại những người kia cho Mặc Dương đã cho thấy anh đã dự liệu trước, có dự liệu trước, tất nhiên sẽ có biện pháp ứng phó.
“Xem ra, hiện tại chúng ta chỉ có thẻ yên lặng theo dõi tình hình để xử lý thôi.” Lâm Dũng nói.
Mặc Dương nhìn Tô Nghênh Hạ, sau khi trải qua chuyện tối qua, Tô Nghênh Hạ tiếp tục ở lại bên cạnh Hàn Tam Thiên giả mạo là một chuyện vô cùng nguy hiểm, ông đã xem Tô Nghênh Hạ như vợ của anh em mà đối đãi, không thể nào để cô gặp chuyện không may.
“Cô Tô, tên này đối với cô mà nói rất nguy hiểm, nếu cô tin tưởng chúng tôi thì có thể ở lại đây.” Mặc Dương nói.
Tô Nghênh Hạ cũng biết ở lại biệt thự sẽ gặp nguy hiểm, nhưng dù sao Mordor cũng là một nơi không trong sạch cho lắm, cô lại là một người phụ nữ, ở chung với một đám đàn ông, nhất định là không được.
“Không cần, tôi có một người chị em tốt, sắp tới có thể đến nhà cô ấy ở.” Tô Nghênh Hạ nói.
Mặc Dương gật đầu, bảo: “Cũng được nhưng trong khoảng thời gian này, tôi sẽ cho người bảo vệ cô, hy vọng cô Tô có thể đồng ý.”
Trong lòng Tô Nghênh Hạ hơi kinh ngạc, quả nhiên đúng như cô nghĩ, quan hệ của Hàn Tam Thiên với những người này không tầm thường, lúc trước nói dùng tiền mời Lâm Dũng giúp đỡ, xem ra cũng là lừa cô.
Nhưng tại sao anh lại lợi hại như vậy? Vì sao ngay cả Lâm Dũng cũng phải nễ mặt anh?