Chưogn 358:
“Anh bạn, không phải là anh kêu giá lung tung đấy chứ, đến cuối cùng không có tiền giao, bên đấu giá sẽ không tha cho anh.”
Lục Huân nghiên răng nghiền lợi nói với Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên nhìn Lục Huân, nói: “Đây là chuyện hội đấu giá phải quan tâm, anh ở đây lo lắng làm gì, hay là, anh sợ?”
“Lục Huân tôi biết sợ? Lao tư (công nhân và chủ sở hữu tài sản trong các xí nghiệp tư nhân) và tài lực, là loại người như anh không thể nào tưởng tượng được.” Lục Huân máu dồn lên nào không thèm để ý về nhà sẽ bị trách cứ, mặt mũi và tiền bạc, gã không chút do dự chọn cái phía trước.
“Hai trăm năm mươi triệu.” Lục Huân lại kêu giá.
Tiền trong tay bọn họ giống như là nước uống, chảy ào ào, những người xem náo nhiệt ngoại trừ khiếp sợ cũng chỉ có kinh SỢ.
“Ba trăm triệu.” Hàn Tam Thiên không chút do dự, thờ ơ kêu giá.
“Mày…” Mặt Lục Huân như gan heo, dữ tợn nhìn Hàn Tam Thiên kêu giá lần nữa.
“Tiền là thứ tôi không quan tâm nhất, nhưng đồ vật đặc biệt cũng có giá trị đặc biệt của nó, anh còn muốn thử không?”
Hàn Tam Thiên cười nói với Lục Huân.
Lời nói này, ý trong đó như cố ý gõ Lục Huân.
Giá trị đặc biệt, giá trị đặc biệt của sợi dây chuyền này bao nhiêu? Lục Huân không thể nào phỏng đoán, nhưng gã thông qua những lời này có thể cảm nhận được, nều như gã lại kêu giá, e rằng cái vòng cổ giá trên trời sẽ rơi vào tay gã.
Quá ba trăm triệu, cao hơn giá quy định cả mười lần, cầm trong tay chính là một củ khoai nóng bỏng tay, hơn nữa sau khi gã về nhà nhất định sẽ bị chửi thậm tệ, nói không chừng ở nhà còn đóng băng thẻ ngân hàng của gã.
“Tôi yêu cầu xác minh tài sản của anh ta, xem anh ta có tư cách cạnh tranh hay không.” Lục Huân nói với nhân viên công tác, kêu giá thì nhất định không thể nào, Lục Huân nhất định phải cố ky trưởng bồi trong nhà một chút, vì vậy chỉ có thể dùng cách này ép Hàn Tam Thiên lùi bước.
Hàn Tam Thiên cười nhạt một tiếng, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu Lục Huân tiếp tục kêu giá, tổn thất của anh cũng tiếp tục tăng, mặc dù tiền đối với anh mà nói không có ý nghĩa gì, chỉ cần Tô Nghênh Hạ vui vẻ là được, nhưng đắt đến quá bất hợp lý, có lẽ tâm trạng của Tô Nghênh Hạ cũng sẽ không vui lắm, hơn nữa đồ đắt như vậy, Hàn Tam Thiên cũng sự cô không nỡ mang, nếu như chỉ mua đặt trong nhà, vậy càng không thể hiện được giá trị của dây chuyền.
Lúc Lục Huân ôm thái độ hoài nghỉ về việc này, những người khác ở hiện trường cũng bắt đầu thì thầm với nhau.
“Không phải tên này ăn nói lung tung đùa giốn chứ?”
“Rất có thể, nhìn dáng vẻ của cậu ta, cũng không giống người giàu có gì, sao có thể lấy ra ba trăm triệu cạnh tranh vòng cổ được.”
“Hơi thú vị, người thanh niên này không phải bị ngu chứ, tưởng rằng chỗ này là nơi cậu ta có thể tùy tùy tiện tiện mở miệng sao?”
“Mẹ kiếp, nếu cậu ta thật sự không có thực lực, tôi cũng mắt mặt thay cậu ta.”
Cả đám người ôm tâm thái xem kịch vui, trong lòng Mã Ngạn và Phan Vân Vân càng vui hơn, nếu thật sự Hàn Tam Thiên khoác lác, tâm trạng của bọn họ lập tức sảng khoái, bị vạch trần khoác lác trước mặt nhiều người như vậy, anh ta sẽ có cơ hội chê cười Hàn Tam Thiên rồi.
Nhưng loại cơ hội này, nhất định sẽ không rơi vào tay Mã Ngạn.
Tài SH của Hàn Tam Thiên, lúc trước cũng đã được xác minh từ lâu, hơn nữ còn do người Lưu Chương chịu trách nhiệm nghiệm chứng, điều đó sao có thể làm giả được?
“Lưu Chương đâu, kêu Lưu Chương ra đây gặp tôi.” Lục Huân hét lớn.
Lưu Chương từ phía sau đài bước ra, ông ta là người duy nhất không sợ Lục Huân trên đảo bedrock, bởi vì ông chủ phía sau cũng không chênh lệch bao nhiêu với nhà họ Lục, nếu không, công ty con cũng không thể đặt chân trên đảo Bedrock lâu như vậy.
“Cậu Lục, hôm trước tôi đã đích thân xác minh tài sản của cậu Hàn rồi, tuyệt đối không có vấn đề, xin cậu yên tâm.” lv nói.
“Ông chắc chắn hả, tôi khuyên ông tốt nhất nên xác minh lại lần nữa, tránh cho xảy ra vấn đề, hậu quả này, ông gánh nồi không?” Lục Huân uy hiếp.
Lưu Chương cười nhạt một tiếng, đáp: “Thực lực của cậu Hàn, ông chủ của tôi cũng thừa nhận, hon nữa hôm đó ông chủ Thiên cũng có mặt, nếu cậu Lục không yên lòng có thể đến hậu trường xác nhận với ông chủ.”
Nghe ông ta nói thé, trong lòng Lục Huân hốt hoảng, không ngờ rằng hôm nay cả ông chủ cũng có mặt, cha gã, thậm chí là ông nội của gã đều từng nhắc nhở gã, trên đảo Bedrock gây ra tai họa gì cũng được, nhưng tuyệt đối đừng đắc tội người của công ty đấu giá, bởi vì ông chủ giấu mặt là người cả nhà họ Lục cũng không dám khinh thường.
Nếu có ông chủ ở đây, suy nghĩ muốn gây chuyện trong đầu Lục Huân buộc phải bỏ đi.
“Nếu cậu Lục không còn vấn đề gì khác, đầu giá có thể tiếp tục.” Lưu Chương nói.
Tiếp tục?