Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 232:

 

Hàn Tam Thiên nhìn tắm thiệp mời, tương tự với tụ hội thương nghiệp, hẳn là bữa tiệc của một nhân vật nỗi tiếng, người làm chủ là Lục Hoành Quang, dựa vào địa vị của ông ta ở thành phố Dung, có thể có mặt, e rằng đều là vài đại nhân vật.

 

“Ông chủ Lục nói, xin anh Hàn nhất định phải có mặt.”

 

“Ừm.” Thịnh tình không thể chối từ, Hàn Tam Thiên bèn nhận lời.

 

Hàng năm Lục Hoành Quang đều tổ chức một bữa tụ hội nhân vật nỏi tiếng, ngoại trừ đề cao sức ảnh hưởng của mình ở thành phố Dung ra, còn có thể củng cố mạng lưới quan hệ của ông ta.

 

Hai ông trùm thương nghiệp của thành phố Dung, nhà họ Lục và nhà họ Ninh, tuy rằng ngoài mặt phát triển vô cùng hài hòa, nhưng sau lưng hơn thua quanh năm không ngừng. Ai cũng muốn ngồi vị trí đầu rồng, tục ngữ nói một núi không thể chứa hai hổ, hai con mãnh hồ này tranh chấp, ngoại trừ thế lực của bản thân, tất nhiên còn có hành vi kéo bè kết phái.

 

Giới thương nghiệp ở thành phố Dung cũng vì hai người này mà tạo thành hai thế lực rõ rệt, buổi tụ hội là muốn củng có phần quan hệ này.

 

Đương nhiên, có thể tham gia buổi tụ hội lần này, ngoại trừ người trong giới kinh doanh, còn có nhân vật phía chính phủ, mờ ám trong chuyện này không thể xem xét kỹ lưỡng, nếu không không biết bao nhiêu người sẽ vứt đi cái mũ quan chức trên đầu.

 

Sáng hôm sau Hàn Tam Thiên ăn sáng với Thanh Vân xong thì chuẩn bị lái xe đến khách sạn chỗ tổ chức bữa tiệc, lúc đến bên cạnh xe, Hàn Tam Thiên liền cười khổ không thôi.

 

“Cậu em, lại khiến cậu chịu khổ rồi.” Nhìn cửa bên ghế lái bị lõm vào, Hàn Tam Thiên bắt đắc dĩ nói.

 

“Đệch, mẹ nó là ai làm vậy, đây là Lamborghini đó, nói đập thì đập hả? Đại ca, tra rõ, nhất định phải tra rõ, nhất định phải tìm ra hung thủ.” Thanh Vân sợ hãi nói.

 

“Sợ thiên hạ không loạn hả? Còn không gọi taxi.” Hàn Tam Thiên từng Thanh Vân nói.

 

Lần trước đã gặp phải chuyện này, Hàn Tam Thiên hiểu tâm lý mang thù của phụ nữ, vì vậy không cần nghĩ anh cũng biết là ai làm, muốn trách cũng chỉ có thể trách anh đỗ xe ở ven đường không di chuyền, nếu như đỗ xe trong bãi của khách sạn thì đã không xảy ra chuyện này rồi.

 

Thanh Vân vẫy một chiếc taxi rồi đi tới khách sạn Lục Phong, nhìn tên khách sạn, đây cũng là sản nghiệp của Lục Hoành Quang, nhưng đối với loại ông chủ lớn như ông ta mà nói, có một khách sạn thuộc về mình cũng không phải lạ.

 

“Anh em, hôm nay các cậu đến khách sạn Lục Phong là để canh chừng hả?” Sau khi lên xe, tài xế taxi nhiệt tình hỏi.

 

“Cái gì là canh chừng?” Thanh Vân tò mò hỏi.

 

“Hàng năm vào ngày này Lục Hoành Quang đều tổ chức một bữa tiệc ở đó, mời những ông chủ lớn của thành phố Dung kia, hai người đến đó không phải để canh chừng những ông chủ lớn lớn kia, tìm cơ hội hợp tác hả?” Tài xế vừa cười vừa nói.

 

“Đại ca, anh xem thường người khác rồi, chúng tôi đến tham gia bữa tiệc đấy.”

 

Thanh Vân đắc ý nói.

 

“Tham gia bữa tiệc?” Tài xế nhìn hai người từ kính chiêu hậu, nở nụ cười, bảo: “Cậu em, các người đúng là biết khoác lác, tôi chưa từng thấy ai đến tham gia bữa tiệc của Lục Hoành Quang cần phải bắt xe đâu, người tới cửa khách sạn Lục Phong đều không có ai đi xe sang thấp hơn một triệu.”

 

“Đại ca, tôi không có nói giốn với anh, chúng tôi được Lục Hoành Quang tự mình đưa thiệp mời.” Thanh Vân không phục nói.

 

Tài xế giơ ngón cái với Thanh Vân, nói: “Đã thấy người ta khoác lác, nhưng chưa từng thấy ai khoác lác đến mức như hai người, tôi phục rồi.”

 

Thanh Vân còn muốn giải thích, bị Hàn Tam Thiên cản lại, bởi vì bất kể Thanh Vân nói thế nào, tài xế cũng khó mà tin anh ta.

 

Sau khi đến khách sạn Lục Phong, Hàn Tam Thiên phát hiện quả thực có không ít người canh chừng xung quanh, đại khái là đang chờ ông chủ mục tiêu của mình, từ đó có thể thấy bữa tiệc của Lục Hoành Quang có sức ảnh hưởng thật không nhỏ.

 

Hai người Hàn Tam Thiên xuống xe xong, tài xế không đi ngay, anh ta muốn nhìn xem lời bốc phét của Thanh Vân bị vạch trần, nhìn hai người bị đuổi ra ngoài.

 

Nhưng anh ta không chứng kiến cảnh tượng như mình nghĩ, hơn nữa còn có người phụ trách chuyên môn dẫn Hàn Tam Thiên và Thanh Vân vào khách sạn.

 

“Đờ mờ, không khoác lác thật hả?” Tài xế lộ vẻ mặt kinh ngạc, cảm thán nói: “Đây là gặp được nhân vật gì lợi hại rồi, khiêm tốn, quá khiêm tốn.”

 

Sau khi vào khách sạn, Hàn Tam Thiên và Thanh Vân trực tiếp lên bữa tiệc ở tầng cao nhất, người hôm qua đưa thiệp cho bọn họ dẫn bọn họ đến ngoài cửa thang máy rồi nói: “Anh Hàn, có gì cần dặn dò, anh cứ tìm tôi.”

 

Hàn Tam Thiên còn chưa lên tiếng, Thanh Vân đã mở miệng nói: “Tôi là anh Thanh.”

 

Người nọ sững sờ, lúng túng gọi một tiếng: “Anh Thanh.”

 

Thanh Vân cảm thấy mỹ mãn, nói: “Anh đi làm việc trước đi, có việc sẽ tìm anh.”

 

“Lừa đảo đúng là lửa đảo, quả nhiên rất thạo chuyện cố làm ra vẻ.” Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ nói với Thanh Vân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK