Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 394:

 

Ai nói khí chất của cô ta không bằng được bộ quần áo này? Quả thật là cực kỳ diễm lệ, đẹp đến nỗi khiến người khác ngạt thở, trong khoảnh khắc đó tất cả mọi người đều sinh ra loại mặc cảm tự ti, như thể ở trước mặt Thích Y Vân, ngay cả dũng khí để ngắng đầu các cô cũng không có.

 

Vị trung niên đeo dây chuyền vàng chợt thấy choáng ngợp, ông ta cũng coi như là kẻ có tiền ở Vân Thành, đã từng chơi không ít người mẫu, nhưng mà so với khí chất và dáng người của Thích Y Vân, những người mẫu kia sớm đã cách xa mấy trăm con phố, ngay cả một cọng tóc cũng không so được.

 

“Tiểu thư, bộ quần áo này rất hợp với cô.”

 

Vẫn là quản lý lấy lại tinh thần trước tiên, vội vàng đi đến bên Thích Y Vân nói.

 

Nhìn mình trong gương, Thích Y Vân tự tin cười, đây mới thực sự là cô, tháo mắt kính ra, ánh sáng loá mắt, không có bắt kỳ ai có thể so sánh được.

 

“Tôi còn thiếu một đôi giày cao gót.” Thích Y Vân nói.

 

“Tiểu thư, mời đi bên này.” Quản lý dẫn đường đi vào khu giày.

 

Thích Y Vân chọn một đôi giày cao gót thủy tinh màu trắng, khi cô đi vào, đẳng cấp khí chất tăng thêm máy lên, còn dáng người càng thêm động lòng người, đường cong hoàn mỹ của hai chân dường như không tìm thấy bát kỳ tì vết nào cả.

 

“Tiểu thư, tôi làm việc ở đây rất nhiều năm, chưa từng nhìn thấy người có khí chất xuất chúng như cô.” Quản lý không khỏi cảm thán, cô gái này tạo ra cảm giác cực kỳ cao quý giống như tiểu thư khuê các sinh ra trong nhà giàu có, không chỉ đẹp đến mức không sao sánh được, mà khí chất cũng như hạc giữa bảy gà.

 

“Đôi giày này tôi cũng mua.” Thích Y Vân nói, sau đó đưa kính cho quản lý: “Làm phiền cô giúp tôi vứt kính này đi, từ hôm nay trở đi, tôi không còn cần đến nó nữa.”

 

“Tiểu thư, cô không đeo kính so với đeo kính, hoàn toàn là hai người khác nhau, sớm nên ném đi mới phải.” Sau khi quản lý nhận lấy kính mắt nói.

 

Lúc này, vẻ mặt của vị phu nhân từ xanh xám đã bắt đầu trắng bệch, bà ta nằm mơ cũng không ngờ, vịt con xấu xí chỉ thay một bộ quần áo đã biến thành thiên nga trắng, giống y như ảo thuật người sống Vậy.

 

Nhìn thấy Thích Y Vân mang theo khí thế khinh người đi về phía mình, vị phu nhân không tự chủ được cúi đầu xuống, hoàn toàn không có khí thê để đối điện trực tiếp với Thích Y Vân.

 

“Tôi đẹp không?” Thích Y Vân cười hỏi vị phu nhân.

 

Vị phu nhân cắn răng, nắm chặt tay, mới vừa nãy còn nói Thích Y Vân không mang nổi khí chất bộ quần áo này, thế nhưng hiện thực lại cho bà ta một cái tát vang dội, ngoại trừ cô ta, còn có ai có thể thể hiện bộ quần áo này hoàn mỹ đến mức đó?

 

Bồp!

 

Mặt vị phu nhân bị tát một cái kêu vang, Thích Y Vân vừa cười vừa nói: “Nơi này không phải là loại nhà giàu mới nổi như bà có thể đến, cút đi.”

 

Yếu đuối?

 

Giờ phút này hai chữ ấy hoàn toàn không hề liên quan mảy may đến Thích Y Vân, mà là mạnh mẽ khiến người ta thấy lạnh, đây mới là diện mạo thực sự của cô ta.

 

Bộ mặt đại tiểu thư nhà họ Thịnh cao ngạo, lộ ra góc mặt lạnh lùng.

 

Vị phu nhân không ngờ cô ta lại dám đánh mình, ngắng đầu muốn nổi giận, thế nhưng nhìn thầy khuôn mặt lạnh lùng của Thích Y Vân thì lửa giận bị nén xuống.

 

Người trước mặt này chắc chắn không phải xuất thân từ gia đình bình thường, lỡ như chọc tới người không chọc nồi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

 

“Cô… cô cứ chờ đó cho tôi.” Vị phu nhân nói xong thì kéo người đàn ông trung niên, lòng bàn chân như bôi dầu tranh thủ thời gian mà chạy mắt.

 

Một đám nhân viên bán hàng thấy cảnh này, không khỏi hít sâu một hơi, không còn dám xem thường Thích Y Vân.

 

Sau khi Thích Y Vân rời khỏi cửa hàng cao cấp đi vào trong siêu thị, ngoại hình đẹp đế khiến hàng trăm con mắt của mọi người xung quay không ngừng quan sát theo, phụ nữ thì ghen tị, đàn ông thì si mê.

 

Cách đó không xa, một bóng dáng im lặng đi theo cô ta, hận không thế quét sạch những ánh mặt của đàn ông trên người Thích Y Vân đi.

 

Đối với Đông Hạo mà nói, cho dù là đã nhìn Thích Y Vân nhiều lần, cũng khinh thường cô ta, song cho dù giết người cũng không che dâu được hào quang của Thích Y Vân, thời điểm cô ta bỏ đi lớp ngụy trang, đã định sẵn là kẻ bắt phàm.

 

“Tiểu thư, vì một tên rác rưởi, sao đáng cho cô làm vậy.” Đông Hạo nghiền răng nghiền lợi, anh ta biết, sở dĩ Thích Y Vân thay đổi là bởi vì Hàn Tam Thiên, nhưng mà kẻ vô dụng như Hàn Tam Thiên dựa vào đâu mà dám đánh giá Thích Y Vân!

 

Đông Hạo không chỉ một lần muốn giết Hàn Tam Thiên, nhưng anh ta biết rõ, nều làm như vậy thật thì cả đời này anh ta không thể lại gần Thích Y Vân nữa.

 

Nội tâm của anh ta rất đau khổ, không muốn để bắt kỳ tên đàn ông nào nhìn thầy Thích Y Vân, nhưng với chuyện này lại không thể làm gì.

 

Đi ra siêu thị, chỉ vì Thích Y Vân đứng bên đường đã gây ra mấy tai nạn xe cộ, những tài xế này nhìn chòng chọc Thích Y Vân nên đã tạo thành sự kiện đâm đuôi xe nhau liên tục khiến giao thông trở nên tắc nghẽn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK