Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe giọng nói quen thuộc, mí mắt Quan Dũng nhảy lên, nơm nớp lo sợ ngồi trước mặt Hàn Tam Thiên.

 

“Anh em, anh là ai?” Quan Dũng thận trọng hỏi.

 

“Đừng giả bộ hồ đồ nữa, tôi là ai, dựa vào đầu óc của anh còn không đoán ra được sao?” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

Lúc trước quả thực Quan Dũng nhận ra chuyện này không bình thường, nhưng gã không dám nói ra, sợ dẫn tới họa sát thân, nhưng gã vạn lần không ngờ, Hàn Tam Thiên lại có thể đến thăm gã.

 

“Đại ca, anh tìm tôi, có chuyện gì?” Quan Dũng hỏi.

 

“Muốn ra ngoài không?” Hàn Tam Thiên nhẹ giọng hỏi.

 

Ra ngoài!

 

Quan Dũng đã nghĩ mình sẽ chết già ở nhà tù Tần Thành từ lâu rồi, đời này cũng không có cơ hội nhìn ngắm thế giới bên ngoài tường cao, gã không hề nghĩ tới hi vọng xa vời này, bởi vì một khi khơi dậy dục vọng sẽ rất khó khống chế được, nói không chừng còn vì loại tâm thái đó mà hóa điiên.

 

Loại tình huống đó, Quan Dũng đã thấy rất nhiều, những người kia không cam lòng, người muốn rời khỏi nhà tù Tần Thành, ai mà không trở nên quái dị.

 

Nhưng mà, bây giờ Hàn Tam Thiên xuất hiện, Quan Dũng biết anh không phải thích nói giỡn!

 

“Tại sao anh lại giúp tôi?” Quan Dũng hỏi.

 

“Đương nhiên là do anh có giá trị lợi dụng, tôi cần anh giúp tôi làm một việc.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Được.” Quan Dũng đáp: “Đừng nói một chuyện, cho dù mười chuyện, một trăm chuyện cũng không thành vần đề, chỉ cần có thể giúp tôi rời khỏi nơi này.”

 

Quan Dũng nhận lời là chuyện trong dự liệu, trừ phi gã muốn chết già ở nhà tù Tần Thành, nhưng chỉ cần là một người bình thường thì sẽ không lựa chọn như thê.

 

“Chờ đó, tôi sẽ cho anh quang minh chính đại rời khỏi nhà tù Tần Thành.” Hàn Tam Thiên cười bảo.

 

Quan Dũng kích động đến ngực phập phông kịch liệt, gã chưa từng nghĩ sẽ có cơ hội rời khỏi nhà tù Tần Thành, nhưng cơ hội tới đột ngột như vậy khiến gã kích động đến khó có thể bình tĩnh.

 

Trở lại phòng lớn, người bên trong vội vã hỏi Quan Dũng rốt cuộc là ai tới thăm gã, có phải phụ nữ hay không, có xinh đẹp hay không, dáng người có đẹp hay không.

 

“Cút đi, đừng tới làm phiền tao.” Quan Dũng quơ tay lên, những người đặt câu hỏi kia liền ngừng tại.

 

Đứng dậy, bước tới cạnh giường Hàn Quân.

 

Hàn Quân lắc đầu, chảy nước mắt nói với Quan Dũng: “Anh Dũng, cầu xin anh, cầu xin anh đừng đánh em nữa.”

 

Quan Dũng nói: “Yên tâm đi, từ hôm nay trở đi, sẽ không có người đánh mày nữa, nễ mặt anh ta, mày có thể có một cuộc sống an ổn rồi.”

 

Hàn Quân sững sờ, nễ mặt anh ta, anh ta là ai?

 

Chẳng lẽ Thi Tinh đến thăm gã ư? Cho Quan Dũng lợi ích nên Quan Dũng mới chịu buông tha gã?

 

Suy nghĩ này khiến Hàn Quân cực kỳ vui vẻ, Thi Tỉnh chịu giúp gã, cho thấy gã vẫn chưa bị từ bỏ, chờ sau khi ra tù, gã còn có thể lấy lại thứ thuộc về mình ở nhà họ Hàn.

 

“Cảm ơn anh Dũng, cảm ơn anh Dũng.”

 

Hàn Quân cảm kích rơi nước mắt nói.

 

Lúc này, Hàn Tam Thiên rời khỏi nhà tù Tần Thành, đứng ven đường sửng sót hồi lâu.

 

Một chiếc xe bảo mẫu Mercedes màu đen dừng cách anh không đến năm mét, cửa xe mở ra, hiển nhiên đang chờ người.

 

Sau khi do dự hồi lâu, Hàn Tam Thiên mới đi về phía xe bảo mẫu.

 

Sau khi lên xe, người bên trong xe cũng không khiến anh bất ngờ.

 

“Con vừa về mẹ đã nhận được tin tức, xem ra tai mắt của nhà họ Hàn ở thủ đô không ít đâu.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

 

Thi Tỉnh vẫn mang dáng vẻ ung dung sang trọng, ở độ tuổi này của bà vẫn có thể duy trì khí chất và dáng vẻ phong hoa tuyệt đại. Đó không chỉ là thiên sinh lệ chất, mà còn tốn một số tiền lớn, trước mặt thời gian, bất kỳ loại vẻ đẹp nào cũng không chịu được giày vò, chỉ có tiền mới có thể khiến thanh xuân trôi qua chậm một chút.

 

“Lúc con đăng ký ở thành phố Thiên Vân thì mẹ đã biết rồi.” Thi Tỉnh nói.

 

“Còn có tâm trạng quan tâm con, xem ra thế cục ở thủ đô cũng không nghiêm trọng nhưu con tưởng.” Hàn Tam Thiên nói.

 

Thi Tinh lắc đầu, bảo: “Nhà họ Hàn bị thương nặng khiến rất nhiều người đang âm thầm rục rịch, nhưng bây giờ bọn họ vẫn chưa dám ra tay với nhà họ Hàn, dù sao còn có thầy con.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK