Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 460:

 

“Không cần, tôi tùy tiện tìm một chỗ ngồi là được.” Dứt lời, Dương Kỳ đi về phía bàn của Hàn Tam Thiên.

 

Chú rẻ thấy thế thì đuổi theo, nói: “Anh Kỳ, dựa vào địa vị của anh, sao có thể ngồi chỗ này chứ.”

 

“Chỗ này có vấn đề gì hả?” Sau khi ngồi xuống Dương Kỳ hỏi.

 

Chú rễ cũng không sợ những người khác sinh lòng xa cách, nói thẳng: “Đây là chỗ ngồi cho khách bình thường nhất, không hợp với thân phận của anh.”

 

Dương Kỳ lén dùng tầm mắt quan sát Hàn Tam Thiên thử, khách bình thường nhất, xem ra chú rẻ thật sự không biết sự lợi hại của Hàn Tam Thiên, có thể ngồi cùng một bàn với Hàn Tam Thiên, với Dương Kỳ mà nói là vinh hạnh lớn lao.

 

“Tôi cam tâm tình nguyện ngồi đây, cậu không cần để ý tới tôi, đi làm việc đi.”

 

Dương Kỳ nói.

 

Vẻ mặt chú rễ EiØ xử, dựa vào địa vị của Dương Kỳ, sao có thể ngồi đây được?

 

Hơn nữa anh ta đã hây Hàn Tam Thiên từ sớm, tuy rằng không quen với Hàn Tam Thiên nhưng loại vô dụng nổi danh này, gặp một lần thì cả đời khó mà quên được, sao có thể để Dương Kỳ ngồi chung bàn với loại vô dụng này!

 

“Anh Kỳ, không những vị trí này không tốt àm người ở đây cũng không xứng với anh.” Chú rễ nói.

 

Những lời này khiến Dương Kỳ nghe thầy mà hồn bay phách lạc, không xứng với ông ta?

 

Hiện ở chỗ này là một nhà bốn người Hàn Tam Thiên, thế không phải bảo là Hàn Tam Thiên không xứng ngồi chung bàn với ông ta hay sao?

 

Câu nói đại nghịch bất đạo thế này, Dương Kỳ không dám nghĩ, vậy mà anh ta lại dám nói thẳng ra miệng trước mặt Hàn Tam Thiên.

 

“Đệch, ông tới đây là nễể mặt mày, mẹ nó bớt nói nhảm đi, cút cho tao.” Dương Kỳ quát lớn.

 

Chủ rễ ngây người, anh ta không hiểu tại sao Dương Kỳ lại phẫn nộ như vậy, vội vàng nói: “Xin lỗi xin lỗi, anh Kỳ, anh muốn thì cứ ngồi ở đây, cứ ngồi ở đây đi.”

 

“Cút.” Dương Kỳ không nhịn được nói.

 

Chú rễ lau mồ hôi lạnh trên trán, nhanh chóng rời khỏi.

 

Vẻ mặt Quý Xuân vô cùng cứng ngắc, bà ta và mấy chị em đều nhìn thấy cảnh tượng này, khiến bà ta cảm thấy không nén được giận.

 

Nhưng Dương Kỳ là ai, bà ta rất rõ, cho dù là mất mặt cũng chỉ có thể nhận thua.

 

“Các người ngồi trước đi, tôi đi làm việc.”

 

Quý Xuân nói xong thì vội vã đi.

 

Những người khác hài lòng về vị trí của mình, chỗ gần sân khấu nhất, khiến bọn họ có cảm giác hình như mình cao hơn Tưởng Lam một bậc.

 

Ở biệt thự sườn núi thì sao, còn không phải phải lưu lạc tới mức ngồi ở chỗ không được coi trọng.

 

ÍR—). 06:52 9122 @70 ÁI Trang 13 “Anh Kỳ, sao anh lại ngồi chỗ này?” Tô Nghênh Hạ khó hiểu hỏi Dương Kỳ, cô và Dương Kỳ xem như đã gặp mặt, mà với địa vị của Dương Kỳ, cho dù ông ta ngồi trên sân khấu, cả nhà Quý Xuân cũng không dám ý kiến, vì vậy Tô Nghênh Hạ không nghĩ ra tại sao ông ta phải ngồi bàn cuối cùng.

 

“Cô Tô, cô đừng gọi vậy, kêu tôi Tiểu Dương là được.” Dương Kỳ vội vàng nói, Tô Nghênh Hạ chính là vợ của Hàn Tam Thiên, ông ta nào có tư cách để Tô Nghênh Hạ gọi ông ta là “anh” chứ?

 

Í—] 06:52 9122 @70 ÁI Trang 14 Hàn Tam Thiên cười nhạt một tiếng, nói: “Dương Kỳ, anh quen thân với anh ta hả?”

 

Dương Kỳ lắc đầu, giống như trống lúc lắc, Hàn Tam Thiên sợ ông ta lắc tới chắn động não.

 

“Không, tôi không quen cậu ta, nhưng ở đây có cổ phần của tôi nên tôi mới nễ mặt cậu ta.” Dương Kỳ lập tức giải thích.

 

Hàn Tam Thiên hiểu gật đầu, nông gia nhạc và trang viên ở thành phó Thiên Vân Í—} 06:52 9122 @70 Á Trang 15 này làm ăn rất tốt, rất nhiều nơi đều nhập sản ca cô phân vào.

 

“Không có anh nhập cổ phần thì đã sớm đóng cửa rồi nhỉ?” Hàn Tam Thiên cười nói.

 

Vẻ mặt Dương Kỳ lúng túng, nhớ ngày đó lúc vườn trái cây thịnh hành, không biết đã mở bao nhiêu cái, nhưng đều bị Dương Kỳ âm thầm nhằm vào làm cho sụp đồ, bây giờ có thể còn sống sót, quả thực hoặc nhiều hoặc ít đều có chút liên quan với ông ta.

 

“Bây giờ làm ăn khó khăn, chỉ có thể tung Í—} 06:52 9122 @70 Á Trang 16 lưới rộng, thật sự là bị bắt đắc dĩ, bị bất đắc dĩ.” Dương Kỳ nói.

 

Lúc này, Tô Nghênh Hạ lặng lẽ đạp Hàn Tam Thiên một cái, chuyện lần trước cô không phát hiện, nhưng lần này, cô cảm nhận được rõ ràng Dương Kỳ vô cùng sợ hãi Hàn Tam Thiên, dựa theo việc Hàn Tam Thiên quen máy người Mặc Dương và Lâm Dũng để xem, người khiến Dương Văn và Dung Liễu quỳ xuống ở họp lớp, nhất định là Hàn Tam Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK