Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 215:

 

Vân Thanh lần nữa quay trở về, gọi mấy tiếng thầy nhưng trong phòng không có truyền đến bất cứ động tính nào, điều này khiến Vân Thanh lập tức bị chìm xuống đáy vực.

 

Đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy một đôi chân lơ lửng giữa không trung.

 

“Thầy! Là kẻ nào, là kẻ nào bức tử người!” Vân Thanh thống khổ kêu lên, từ nhỏ bản thân đã do thầy nuôi lớn, mặc dù dáng vẻ của Vân Thanh ngang bướng nhưng là trong lòng anh ta đã coi người thầy này trở thành cha của mình.

 

Anh ta biết, thầy chết, nhất định là do có người ép.

 

“Thầy, con nhất định sẽ trả thù cho người, không cần biết đó là kẻ nào, con đều sẽ khiến kẻ đó chôn chung với người.” Vân Thanh sau khi mai tang cho ông lão tóc trắng thì mới xuống núi.

 

Trường đại học Thành phố Dung, Khương Oánh Oánh tóc tết đuôi ngựa cúi đầu đi về phía trước, chân bước đi vô cùng nhanh, bộ dáng giống như chạy trốn nhưng mà vừa đến cổng trường học thì bị mấy bạn học nữ ngăn lại.

 

“Khương Oánh Oánh, cậu gấp cái gì chứ, chạy nhanh như vậy, không phải là muốn đi kiếm tiền chứ.”

 

“Không nhìn ra đó, cậu là học sinh tốt trong mắt thầy cô lại là loại lẳng lơ, dùng phương thức này để kiếm tiền.”

 

“Nếu cậu thiếu tiền thì nói với bọn tớ một tiếng, bọn tớ sẽ giúp cậu, không cần làm ra chuyện hạ thấp mình như vậy.”

 

“Đúng rồi, nghe nói mẹ cậu là người giúp việc cho người khác, tiền học phí của cậu nhất định rất vất vả đi.”

 

Những bạn nữ này là bạn cùng lớp của Khương Oánh Oánh, quan hệ không hề tốt, gần đây trong trường truyền ra một vài lời đồn của Khương Oánh Oánh, cho nên họ tìm cơ hội lấy đá bỏ giếng, hận không thể dùng cơ hội này đuổi cô đi.

 

“Mẹ tôi làm cái gì không có quan hệ với các cậu, phiền các cậu tránh ra.”

 

Khương Oánh Oánh đáp.

 

“Khương Oánh Oánh, tôi hiện tại khuyên cậu nên bỏ học đi, bây giờ trường học đã bắt đầu điều tra chuyện của cậu, nói không chừng sắp đuổi cậu đến nơi rồi, nếu như tin đồn này của cậu lan truyền ra bên ngoài, chẳng phải sẽ nắm giữ thanh danh ngồi vững tọa thai nữ sao.

 

“Đúng thế đúng thế, kiếm tiền cũng không cần vội vàng như vậy, chờ danh tiếng này qua rồi lại nói tiếp.”

 

“Nói không chừng cậu ấy bây giờ nghèo đến độ cơm cũng không có mà ăn, không đi tiếp khách, chẳng lẽ phải đói bụng sao?”

 

Mấy người che miệng cười nhạo, bên trong lời nói tràn đầy vũ nhục và trào phúng.

 

Vẻ mặt Khương Oánh Oánh âm trầm, những chuyện này là do kẻ khác hãm hại, hoàn toàn không phải do minh.

 

“Khương Oánh Oánh, tôi có đoạn video ở đây, cậu có muốn xem thử không?” Trong đám người, một cô gái lấy điện thoại mở một đoạn video lên.

 

Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng Khương Oánh Oánh còn có thể từ bức ảnh nhìn thấy trong video mà biết rằng đây là phòng ngủ, mà người đang thay quần áo trong video chính là mình.

 

“Nếu tôi phát đoạn video này lên mạng của trường, cậu đoán xem có thể gây nên chuyện gì nào?” Nữ sinh cầm điện thoại cười.

 

Từ video có thể thấy được là do bạn cùng phòng quay lén.

 

Nhưng mà tình huống hiện tại ai quay lén cũng không quan trọng, nếu như video thật sự phát lên mạng, trong sạch của cô đều bị hủy hết.

 

Ý nghĩ đầu tiên của Khương Oánh Oánh là xông lên cướp di động.

 

Thế nhưng vừa đến bên cạnh nữ sinh kia, một nữ sinh khác đứng bên cạnh đã túm lấy bím tóc của Khương Oánh Oánh, dùng sức kéo Khương Oánh Oánh ngã xuống đắt.

 

“Khương Oánh Oánh, thấy cậu đáng thương như vậy tôi liền cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ xóa đoạn video đi, như thế nào?” Nữ sinh cầm điện thoại đắc ý nói với Khương Oánh Oánh.

 

“Được, chỉ cần cậu chịu xóa video, muốn tôi làm gì cũng được.” Sắc mặt Khương Oánh Oánh: trắng bệch, không thể để đoạn video này bị tuồn ra được, nếu không đây sẽ là vết nhơ không thể xóa nổi trong cuộc đời mình.

 

“Là cậu nói đấy nó, không phải tôi ép cậu.” Nét mặt của nữ sinh cầm điện thoại tươi cười như hoa, có thể thấy dáng dấp còn không tệ, nhưng khuôn mặt gian xảo khiến người “Được, chỉ cần cậu chịu xóa video, muốn tôi làm gì cũng được.” Sắc mặt Khương Oánh Oánh: trắng bệch, không thể để đoạn video này bị tuồn ra được, nếu không đây sẽ là vết nhơ không thể xóa nỗi trong cuộc đời mình.

 

“Là cậu nói đấy nó, không phải tôi ép cậu.” Nét mặt của nữ sinh cầm điện thoại tươi cười như hoa, có thể thấy dáng dấp còn không tệ, nhưng khuôn mặt gian xảo khiến người vậy?” Khương Oánh Oánh không hiểu được hỏi.

 

“Đồ đê tiện chính là một con chuột bị người ta đánh mà thôi, cậu hủy hoại danh tiếng của bọn tôi ở trường học, tôi chỉ trừng phạt cậu một chút, còn cần lý do sao?” Nữ sinh kia khinh thường nói, trong mắt của cô ta, Khương Oánh Oánh giống như một loài sinh vật cấp thấp.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK