Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 392:

 

Nghe lời này, Hàn Tam Thiên nở nụ cười: “Thích Y Vân, dường như cô không phân biệt được chủ yếu thứ yếu, tuy rằng tôi không biết cô muốn có gì từ trên người tôi, nhưng nếu cô đã cầu xin, đã yêu cầu tôi thì không nên dùng loại thái độ này, cô có tư cách gì để để ý tôi?”

 

Đối mặt với câu hỏi trực tiếp này của Hàn Tam Thiên, Thích Y Vân ngây ngẩn cả người, cô thật sự không có tư cách để ý Hàn Tam Thiên, mà ở lập trường hiện tại của mình, cũng không phải là đến sai khiến Hàn Tam Thiên làm việc.

 

“Tôi có thể khiến anh có thêm nhiều quyền lực, điểm này là Tô Nghênh Hạ không cho anh được.” Thích Y Vân trả lời.

 

“Phần đồ ăn này của cô, tôi không có hứng thú, quyền lực đối với tôi mà nói không có sức hấp dẫn.” Hàn Tam Thiên trả lời.

 

“Anh muốn cái gì, tôi đều có thế cho anh, bao gồm cả bản thân.” Thích Y Vân cắn răng.

 

“Tôi chỉ cần Tô Nghênh Hạ là đủ rồi.” Thái độ của Hàn Tam Thiên kiên quyết, điểm này, cho dù là sông cạn đá mòn cũng sẽ không thay đổi.

 

Thích Y Vân hít sâu một hơi: “Nếu như anh không có cách nào bảo vệ Tô Nghênh Hạ thì sao?”

 

Hàn Tam Thiên đột nhiên ngắng đầu, mắt sáng sáng quắc nhìn Thích Y Vân, giọng nói lạnh lùng: “Tôi cảnh cáo cô, nếu như cô dám tổn thương cô ấy, mặc kệ cô có thân phận gì, tôi đều sẽ khiến cô hồi hận.”

 

Nhìn thấy ánh mắt đầy sát ý của Hàn Tam Thiên, trong lòng Thích Y Vân cực kỳ đau lòng, vì sao người đàn ông như vậy lại không phải của cô!

 

Cô rõ ràng ưu tú, xinh đẹp hơn Tô Nghênh Hạ, vì sao không có được sự đối đãi này của Hàn Tam Thiên?

 

“Hàn Tam Thiên, tôi sẽ khiến anh quỳ xuống dưới váy tôi, anh nhớ kỹ lây.” Thích Y Vân nói xong, mặc vào vào áo T shirt, không hề do dự rời khỏi phòng bệnh.

 

Hàn Tam Thiên bắt đắc dĩ cười khổ, mỹ nữ cực phẩm như thế này nếu như quấn lấy bắt kỳ người đàn ông nào thì người đó đều sẽ cực kỳ vui vẻ, chỉ tiếc đời này của anh không có phúc hưởng thụ, cũng không có ý nghĩ thế này.

 

Tô Nghênh Hạ mua được đồ uống trở về không thấy Thích Y Vân, nghỉ ngờ hỏi: “Y Vân đâu?”

 

“Đột nhiên có việc cho nên đã vội vàng bỏ đi.” Hàn Tam Thiên thuận miệng nói.

 

Tô Nghênh Hạ không suy nghĩ nhiều, thở dài nói: “Thật ra Thích Y Vân rất tốt nhưng mà tính cách quá yếu đuối, thật không biết về sau lầy chồng sẽ bị bắt nạt ra sao.”

 

Đây là chuyện mà Tô Nghênh Hạ vẫn luôn lo lắng, bởi vì ở trường, Thích Y Vân đã bị rất nhiều bạn học bắt nạt, bình thường lúc đối mặt với tình huống như thế, Thích Y Vân đều sẽ chịu đựng, không biết đã chịu bao nhiêu âm ức.

 

Nghe thấy lời cảm thán của Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên cười khổ trong lòng, yếu đuối? Làm sao Thích Y Vân có thể là kẻ yếu đuối được, sự ẩn nhẫn của cô ta thậm chí còn khiến Hàn Tam Thiên cảm thấy đáng sợ hơn chính mình nữa.

 

Với người phụ nữ đảo mắt một cái đã trở nên mạnh mẽ thế này, em là hơn Tô Nghênh Hạ nhiều lắm.

 

“Mỗi người đều có cuộc đời của mình, em không cần lo lắng thay cô ấy.” Hàn Tam Thiên nói.

 

“Sao có thể không lo lắng được, cô ấy là chị em tốt nhất của em, trước kia còn kết bái nữa.” Tô Nghênh Hạ nói.

 

Tình cảm của Tô Nghênh Hạ đối với Thích Y Vân càng sâu đậm thì Hàn Tam Thiên càng lo lắng, bởi vì anh cảm thấy hai người sớm muộn đều sẽ vạch mặt, đến lúc đó khẳng định Tô Nghênh Hạ sẽ cực kỳ đau lòng.

 

Xem ra, phải nghĩ cách gì đó đề phòng chuyện này xảy ra, Hàn Tam Thiên không bao giờ mong muốn nhìn thấy vẻ mặt đau buồn của Tô Nghênh Hạ.

 

Sau khi Thích Y Vân ra khỏi bệnh viện thì đi thẳng vào cửa hàng đắt tiền, trong này Tình cảm của Tô Nghênh Hạ đối với Thích Y Vân càng sâu đậm thì Hàn Tam Thiên càng lo lắng, bởi vì anh cảm thấy hai người sớm muộn đều sẽ vạch mặt, đến lúc đó khẳng định Tô Nghênh Hạ sẽ cực kỳ đau lòng.

 

Xem ra, phải nghĩ cách gì đó đề phòng chuyện này xảy ra, Hàn Tam Thiên không bao giờ mong muốn nhìn thấy vẻ mặt đau buồn của Tô Nghênh Hạ.

 

Sau khi Thích Y Vân ra khỏi bệnh viện thì đi thẳng vào cửa hàng đắt tiền, trong này một bộ quần áo ở đây tốn bao nhiêu tiền không?” Vị phu nhân lắm bẩm, nhưng lời nói này của bà ta, hiển nhiên là nói với Thích Y Vân.

 

Thích Y Vân cười đẩy khung kính, đi đến trước một bộ âu phục có số lượng có hạn, đây là hàng mới trong cửa hàng, giá cao đến sáu con số đủ khiến nhiều người lùi bước, ngay cả vị phu nhân kia cũng chỉ vui vẻ nhìn thoáng qua chứ không dám ra tay mua.

 

“Bộ quần áo này, tôi có thể thử không?”

 

Thích Y Vân hỏi.

 

“Tiểu thư, bộ quần áo quý giá này không thể mặc thử, lúc cô vào trước cửa, không lẽ không nhìn thấy thông báo sao? Cửa hàng của chúng tôi không phải là cửa hàng bình thường.” Nhân viên bán hàng đi đến bên cạnh Thích Y Vân khinh thường nói, loại nữ sinh không có mắt này không biết từ đâu đến, đồ trong cửa hàng xa xỉ có thể tùy tiện mặc thử sao?

 

Vị phu nhân kia nghe được lời của Thích Y Vân thì không nhịn được bật cười, ở bên trêu chọc: “Em gái đeo kính, có phải cô đi nhằm chỗ không, nên nhanh ra khỏi đây đi, cửa hàng này không hợp cho loại người như cô đến đâu.”

 

Thích Y Vân xoay người đánh giá vị phu nhân kia từ trên xuống dưới: “Chẳng lẽ nơi này chỉ thích hợp cho loại lằng lơ như bà đến hay sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK