“À Sữf8 rồi, chúng ta có cần liên lạc trước với nhiếp ảnh gia không? Hay là đến nơi đó rồi tìm? Hàn Tam Thiên hỏi, chuyến du lịch lần này rất quan trọng, nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp sẽ tạo ra những tác phẩm tốt. Trong lúc này, việc chụp ảnh cưới là việc quan trọng nhất đối với Hàn Tam Thiên.
“Chờ anh nhớ tới chắc mặt trời đã xuống núi rồi, em đã liên lạc rồi, anh ta rất nổi tiếng ở thành phố Thiên Vân, rất nhiều những cặp đôi giàu có khi kết hôn đều nhờ anh ta chụp.” Tô Nghênh Hạ nói.
Vẻ mặt Hàn Tam Thiên có chút xấu hỗ, không nghĩ Tô Nghênh Hạ đã đi trước anh một bước, quả nhiên vẫn là phụ nữ tinh tổ: Hôm sau, Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ đi gặp nhiếp ảnh gia Dương Thần, bên cạnh anh ta còn một người trợ lý tên là Từ Đồng. Chuyến du lịch này kết hợp với chụp ảnh, ngoài tiền công chụp ảnh thì phải lo tiền vé máy bay và tiền chỗ ở cho anh ta, nhưng đối với Hàn Tam Thiên mà nói đây chỉ là chút lòng thành.
Tuy rằng Dương Thần chưa từng gặp Hàn Tam Thiên, nhưng lại biết về anh rất rõ, bởi vì anh ta cũng là dân gốc ở thành phó Thiên Vân, mà ở thành phố Thiên Vân này, ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết về chiến tích huy hoàng của Hàn Tam Thiên, đương nhiên những suy nghĩ đó đã thay đổi sau chuyện xảy ra ở quảng trường Nhân Dân.
Việc Giang Phú quỳ gói đã được truyền ra khắp thành phó, sau khi Dương Thần gặp Hàn Tam Thiên thì có chút kiêng dè, không dám xem nhẹ anh.
Anh có phải tên bất lực hay không, chuyện anh có ăn cháo hay không cũng không thể nào biết được, nhưng có thể chắc chắn rằng anh có năng lực có thể khiến Giang Phú phải quỳ gi, điều này cũng đủ chứng minh anh không phải người đơn giản.
Từ Đồng cũng đã sớm nghe danh của Hàn Tam Thiên, cho nên việc hôm nay được gặp gỡ anh khiến cô có chút chờ mong, cũng có thể nói là tò mò, cô muốn nhìn xem rốt cuộc anh là kiểu người gì, có thể khiến Tô gia chịu khuất phục ba năm.
Lần đầu tiên nhìn vào mắt Hàn Tam Thiên, Tử Đồng có chút kinh ngạc, Hàn Tam Thiên thật không giống tưởng tượng của cô.
Tuy rằng những cậu công tử nhà giàu tươi đều có nét đẹp riêng, nhưng so với Hàn Tam Thiên thì không bằng, mà các tiểu thịt tươi trên màn ảnh cũng không bằng Hàm Tam Thiên.
“Cô Tô, chúng tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất phát.” Dương Thần nhìn Tô Nghênh Hạ nói.
“Anh gọi tôi Tô Nghênh Hạ được rồi, không cần phải gọi cô, nghe xa lạ quá.”
Tô Nghênh Hạ nói.
Những lời này làm cho Dương Thần có ấn tượng tốt với Tô Nghênh Hạ, anh ta đã làm việc này rất nhiều lần, hơn nữa khách hàng của anh đa phần đều là những người có tiền, nhưng thái độ của họ rất kiêu ngạo, đối xử với anh như những người hầu, những khách hàng thân thiện, gần gũi như Tô Nghênh Hạ thì hầu như rất ít gặp.
“Được, thế tôi sẽ không khách sáo, tôi đã từng chụp ảnh ở đảo Bedrock vài lần, vì thế tôi có quen với những cửa hàng áo cưới tại đó, vì thế chuyện trang phục ở đó, cô có thể yên tâm.” Dương Thần nói.
“Xem ra tôi không cần phải lo lắng gì về chuyện này nữa, chiều hôm nay sẽ bay, các anh chuẩn bị một chút, đến lúc đó tôi sẽ đến đón hai người.” Tô Nghênh Hạ nói.
“Không thành vần đề.”
Sau khi Hàn Tam Thiên rời đi cùng Tô Nghênh Hạ, Tử Đồng nhìn Dương Thần nói:”Anh Thần, Hàn Tam Thiên trong lời đồn, có vẻ không giống lắm nhỉ.”
“Trong lời đồn có dáng vẻ như thế nào?”
Dương Thần cười đáp lời.
Tử Đồng bĩu môi, nói:”Không phải như thế, cái gì mà tên bất lực, phế nhân, công tử nhà giàu ở rễ, chẳng lẽ anh chưa từng nghe qua à?”
Dương Thần cười cười, nói:”Nghe và gặp trực tiếp sẽ khác nhau, hơn nữa chuyện xảy ra ở quảng trường Nhân Dân lớn như thế, nói anh ta là tên bắt lực, cô tin à?”
“Chẳng lẽ anh ta lên TV diễn như vậy để che giấu thân phận của mình sao?” Tử Đồng tò mò hỏi.
Dương Thần lắc đầu, Hàn Tam Thiên có thân phận như thế nào, không phải anh muốn là có thể đoán được, nhưng có thể khẳng định, những điều mọi người đồn đãi về anh, tám chín phần đều là giả, qua nhiều năm như thế, anh chỉ làm một việc, đó là khiến Giang Phú phải quỳ gối ở quảng trường Nhân Dân, nhưng chỉ với chuyện này đã có thể chứng minh anh không phải người đơn giản.
“Họ chỉ là khách hàng của chúng ta mà thôi, làm tốt việc cần làm, những chuyện khác, đừng quan tâm mù quáng.”
Dương Thần nói.
Tử Đồng gật đầu, nhưng trong lòng tò mò không sao ngăn được.
Lúc này, Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ cũng chờ để xuất phát, không cần chuẩn bị gì cả, giữa trưa liền rủ Thẩm Linh Dao cùng Thích Y Vân dùng cơm trưa.
Lúc Thẩm Linh Dao biết chuyện hai người bọn họ sẽ đến đảo Bedrock chụp ảnh cưới, cô đã rất hâm mộ, nhưng vì chuyện này liên quan đến Tô Nghênh Hạ vì thế cô càng vui mừng hơn, bởi vì lần du lịch này là thời cơ tốt để mối quan hệ giữa hai người họ phát triển, chỉ cần Hàn Tam Thiên không ngốc thì có thể việc đó sẽ diễn ra suôn sẻ.
Thích Y Vân thì ngoài mặt ra vẻ chúc phúc, nhưng trong lòng lại mất hứng, việc Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ ngọt ngào với nhau đối với cô là thuốc độc, cô ta muốn cướp Hàn Tam Thiên ra khỏi người Tô Nghênh Hạ, mà Hàn Tam Thiên càng yêu thương Tô Nghênh Hạ, càng chứng tỏ cơ hội của cô ta càng nhỏ, điều này làm cô ta không chấp nhận được.
Khủng hoảng của Thích gia nhất định phải gặp được vị cứu tỉnh mới có thể giúp được, trước mắt có thể nói, Hàn Tam Thiên là người tốt nhất, cô ta dù có thế nào cũng phải nghĩ ra cách cướp được Hàn Tam Thiên.