Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 157: Người phụ nữ đê tiện

Đám chó liếm kia hận không thể có nhiều cơ hội biểu hiện trước mặt Phạm Tuyết hơn, bây giờ Hàn Tam Thiên chủ động đưa tới cửa, là cơ hội tốt của bọn họ, không nói một lời xắn tay áo hành động.

Nhưng đám người ngồi phòng làm việc lại ít rèn luyện đối với Hàn Tam Thiên mà nói, tựa như mấy con rệp, thuận tay bóp một cái là chết rồi, hoàn toàn không cần phải đánh.

Nhìn thấy bản lĩnh dũng mãnh của Hàn Tam Thiên, mấy tên chó liếm kia nằm trên mặt đất kêu rên không ngớt, Phạm Tuyết lập tức luống cuống.

Người này lại có thể đánh được như thế!

“Dì Trương, bây giờ dì có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì rồi.” Hàn Tam Thiên hỏi Trương Linh Hoa.

Trương Linh Hoa không ngờ bản lĩnh của Hàn Tam Thiên lại mạnh mẽ như vậy, hơn nữa anh có thể sắp xếp mình vào công ty, nhất định có quan hệ. Mặc dù không muốn làm phiền Hàn Tam Thiên, nhưng chuyện đã ầm ï đến nước này, có thể giúp Trương Thiên Tâm rửa oan đương nhiên là chuyện tốt.

Nhân lúc Trương Linh Hoa kể diễn biến sự việc cho Hàn Tam Thiên, Phạm Tuyết chạy về văn phòng của Đường Long.

Đường Long đang dỗ dành bạn gái của mình, nói đêm nay phải tăng ca không thể về nhà, lúc nhìn thấy Phạm Tuyết hốt hoảng chạy vào, anh ta lập tức cúp điện thoại, nói: “Tại sao cô vào lại không gõ cửa?”

Phạm Tuyết vội vàng nói: “Đường Long, trợ thủ của Trương Linh Hoa đã tới, còn đánh đồng nghiệp nữa.”

Đường Long nhíu mày, Trương Linh Hoa còn có thể có trợ thủ?

Sao có thể chứ, không phải bà chỉ là một người đàn bà cái gì cũng không biết sao? Thậm chí Đường Long cũng không biết vì sao bà có thể vào được công ty.

“Tôi đi xem thử.” Đường Long trầm mặt rời khỏi phòng làm việc.

Lúc này, Hàn Tam Thiên đã biết chân tướng sự việc, từ nhỏ đến lớn Trương Thiên Tâm luôn bị ăn hiếp, tính cách rất nhu nhược, tuyệt đối không thể nào tự dưng đi cưỡng hiếp Phạm Tuyết, chứng tỏ là bị Phạm Tuyết vu oan.

Nhưng tại sao Phạm Tuyết lại vô duyên vô cớ gây sự với Trương Thiên Tâm chứ? Chẳng lẽ cũng chỉ vì chướng mắt sao?

“Dì Trương, dì yên tâm, có cháu ở đây, không ai có thể hãm hại Trương Thiên Tâm được.” Hàn Tam Thiên nói.

Lúc này, Đường Long tới, khi anh ta nhìn thấy Hàn Tam Thiên, không kìm lòng được rụt cỗ lại, mặc dù anh ta thề muốn báo thù, muốn trả lại toàn bộ nhục nhã mà Hàn Tam Thiên mang đến cho anh ta, nhưng hiện giờ cũng không phải thời cơ tốt.

Hàn Thành chết rồi, mặc dù anh ta vẫn chưa biết tin Nam Cung Thiên Thu đã chết, nhưng tình huống thế này, Đường Long muốn được nhà họ Hàn coi trọng thì phải chờ thế cục của nhà họ Hàn ổn định đã.

ï Vào thời điểm này xảy ra xung đột với Hàn Tam Thiên, đối với anh ta mà nói cũng không phải chuyện tốt.

“Sao lại là anh?” Đường Long hỏi.

“Cậu thân là cấp trên của công ty, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, chẳng lẽ không cần điều tra rõ ràng sao?” Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

Hàn Tam Thiên và Chung Lương quen biết, nếu chuyện này đến tai Chung Lương thì phiền phức, hơn nữa lấy quan hệ của Hàn Tam Thiên và Chung Lương, lỡ điều tra được chuyện này trên đầu của anh ta thì hậu quả nghiêm trọng hon.

“Đây là chuyện nội bộ của công ty chúng tôi, anh không có tư cách xe vào.” Ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, Đường Long cũng không muốn mắt mặt, cho nên không muốn thỏa hiệp dễ dàng.

“Cậu không điều tra, vậy hãy để Chung Lương điều tra đi.” Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nói, lập tức lầy điện thoại ra.

¡ Nhìn đến đây, Đường Long luống cuống, thằng này vì chút chuyện nhỏ thế này mà nhất định phải kinh động đến Chung Lương sao?

“Được, tôi sẽ điều tra.” Đường Long cắn răng nói.

Hàn Tam Thiên nhìn về phía Phạm Tuyết sau lưng Đường Long, nói: “Bây giờ anh hãy hỏi cô ta thử, tại sao phải nói xấu Trương Thiên Tâm.”

Phạm Tuyết vừa nghe thấy lời ấy thì không vui, hơn nữa còn đứng sau lưng Đường Long, cho rằng Đường Long có thể bảo vệ cô ta, kiêu căng ngạo mạn nói với Hàn Tam Thiên: “Anh dựa vào đâu mà nói tôi nói xấu cậu ta, tên ngốc này xấu hơn bắt kỳ ai, đã sớm nhìn lén tôi không biết bao nhiêu lần, bề ngoài của tôi xinh đẹp như vậy, cậu ta có suy nghĩ bậy bạ thì có gì kỳ lạ chứ.”

“Cô, xinh đẹp?” Hàn Tam Thiên khinh thường cười một tiếng, nói: “Nhìn gương mặt xấu xí kia của cô mà gọi là xinh đẹp ư?”

Phạm Tuyết lập tức nổi giận, không có ai dám nói diện mạo của cô ta xấu cả, nhảy dựng lên mắng Hàn Tam Thiên: “Có phải anh bị mù không, dám nói tôi xấu xí, sao anh không nhìn lại bản thân mình nghèo túng thế nào.”

“Đường Long, anh mau giúp tôi dạy dỗ anh ta, anh ta cũng dám nói tôi xấu.”

Đường Long tỏ ra khó chịu giống như ăn phải phân, đổi lại những người khác, nào có tư cách kiêu ngạo trước mặt anh ta.

Nhưng Hàn Tam Thiên lại không giống, quan hệ giữa anh và Chung Lương không tầm thường.

Đường Long xoay người, thuận thế tát cho Phạm Tuyết một cái, không có cách nào khác, chỉ có thể để Phạm Tuyết ‘đỗ vỏ’.

“Nói, tại sao cô lại nói xấu Trương Thiên Tâm?” Đường Long lạnh giọng chất vấn.

Phạm Tuyết bụm mặt, vẻ mặt kinh ngạc, chuyện này là Đường Long giao cho cô ta làm, bây giờ không những không giúp cô ta mà còn trách cô tal “Anh. .. Đường Long, anh làm gì đó.” Phạm Tuyết ngu ngốc hỏi lại.

Đường Long cắn răng, nháy mắt ra hiệu với Phạm Tuyết, nói: “Nói rõ ràng mọi chuyện ra, tôi có thể tha cho cô một mạng.”

Phạm Tuyết biết, Đường Long muốn để cô ta gánh trách nhiệm, nhưng vì sao chứ? Chẳng lẽ cũng vì tên vô dụng trước mắt này sao? Anh ta dựa vào cái gì!

TÔI Chê: tỚI: + số “Cô cái gì mà cô, có chuyện mau nói.” Đường Long lạnh lùng nói.

Phạm Tuyết biết, nếu như cô ta không cõng cái nồi này, nhất định sẽ bị Đường Long ghi hận, sau này tuyệt đối không sống yên lành được, nếu như có thể giúp anh ta gánh chịu trách nhiệm, còn có thể lấy chút chỗ tốt, hơn nữa sau này cũng có thể dùng chuyện này để uy hiếp anh ta.

Đối với Phạm Tuyết mà nói, tôn nghiêm có thể bị tiền tài chà đạp, chỉ cần có tiền, cho dù để cô ta làm một con chó cái, cô ta cũng bằng lòng.

“Là tôi, là tôi không muốn làm chung với tên ngốc này, là tôi kỳ thị cậu ta, cho nên mới cố ý xé tất chân, muốn hại cậu ta.”

Phạm Tuyết cúi đầu nói.

Những người đồng nghiệp kia nghe được mấy câu này, ai cũng trợn mắt há mồm, mặc dù bọn họ cũng không muốn thấy Trương Thiên Tâm, nhưng dùng cách này nói xấu cậu cũng quá đáng. Hơn nữa dù cậu là một kẻ ngu, nhưng người trong công ty sai cậu làm gì, xưa nay cậu không hè từ chối.

Có người thậm chí coi Trương Thiên Tâm như chó mà đùa giỡn, ném đi đồ để Trương Thiên Tâm đi nhặt, cũng vui chết đi được.

Nhưng cho tới nay không ai nghĩ tới phải dùng loại cách này đuổi Trương Thiên Tâm ra khỏi công ty.

“Phạm Tuyết, thì ra cô là người như vậy.”

“Tôi thật sự đã nhìn lầm rồi, uỗng công tôi còn thích cô lâu như vậy.”

“Cậu ta chỉ là một kẻ ngốc mà thôi, cô cần gì phải tính toán chỉ li với cậu ta chứ, thật sự chán ghét thì cứ coi như không nhìn thấy là được rồi.”

Một đám đồng nghiệp bản lĩnh mượn gió bẻ măng rất mạnh, đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất cũng không phải là dựa vào sự đồng tình với Trương Thiên Tâm, mà là lập trường của Đường Long.

Rất hiển nhiên, hiện giờ Đường Long muốn làm chủ cho Trương Thiên Tâm, sao bọn họ lại dám nói giúp Phạm Tuyết chứ.

Phạm Tuyết cũng không cảm thấy bị người khinh bi là mất mặt, ngược lại trong lòng còn rất vui vẻ, cho dù mắt công việc này cũng không sao, nắm được thóp của Đường Long rồi, sau này có thể uy hiếp anh ta lấy tiền, cho dù không có công việc cũng có người nuôi sống, đây chẳng phải là cuộc sống mà cô ta hướng tới sao?

“Xin lỗi Trương Thiên Tâm và Trương Linh Hoa.” Đường Long nghiêm nghị nói, trong lòng cũng thở phào, nếu người phụ nữ này không đủ thông minh, việc hôm nay sẽ không xong.

Phạm Tuyết đi đến trước mặt Trương Linh Hoa và Trương Thiên Tâm, cúi đầu thật sâu, sau đó nói: “Xin lỗi.”

Hàn Tam Thiên cau mày, người phụ nữ này xin lỗi rất thoải mái, đây là dựa vào áp lực Đường Long tạo ra thì không có vấn đề gì, nhưng vấn đề ở đây là vì sao khóe miệng cô ta còn mang theo ý cười nhàn nhạt.

Người nào có thể mặt dày vô sỉ như vậy?

Hơn nữa chỉ mặt dày vô sỉ có thể làm cô ta vui vẻ sao? Sắp mắt việc, điều này đối với bát kỳ ai cũng không phải là chuyện tốt.

Trừ khi… trừ khi cô ta còn có được lợi ích nào khác.

Nếu quả thật có lợi ích, như vậy phần lợi ích này đến từ đâu?

Hàn Tam Thiên nhìn về phía Đường Long, sau đó hỏi Trương Thiên Tâm: “Anh trai này, gần đây có nói chuyện với em không?”

Trương Thiên Tâm nhát gan ngắng đầu, sau khi nhìn thoáng qua Đường Long, lại vội vã cúi đầu xuống.

Hàn Tam Thiên nhìn thấy vẻ sợ sệt trong ánh mắt của Trương Thiên Tâm, sợ hãi Đường Long, cậu bé không thể nào tự dưng sợ Đường Long được, chắc chắn Đường Long đã làm gì cậu bé.

“Có gì cứ nói với anh, đừng sợ.” Hàn Tam Thiên nói.

Trương Thiên Tâm được Hàn Tam Thiên cứu một lần, cho nên cậu vô cùng tin cậy anh, cúi đầu nói: “Anh ấy bảo em học tiếng chó sủa cho anh ấy xem, nhưng mẹ em đã nói, em là người, không thẻ tùy tiện quỳ xuống.”

Nghe nói như thế, Đường Long biến sắc, quát Trương Thiên Tâm: “Mẹ mày, tao nói lời này với mày khi nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK