Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 288:

 

“Ngài Thượng Quan quả là người rộng lượng, thời điểm mấu chốt như thế, lại có thể để Hàn Tam Thiên đi toilet.”

 

“Tôi đã cảm nhận được Âu Dương Tu Kiệt đang bắt đầu phát huy sức mạnh. Vào thời điểm này, việc bị gián đoạn có thể là bất lợi Âu Dương Tu Kiệt, không ngờ ngài Thượng Quan lại không quan tâm.”

 

“Ngài Thượng Quan thật sự là hình mẫu của tôi.”

 

“Ngài Thượng Quan hẳn là rất có lòng tin đối với đòn sát thủ của Âu Dương Tu Kiệt, trận đầu thật sự giờ chỉ mới bắt đầu.”

 

Thượng Quan Hắc Bạch thật sự nắm rất rõ, nhưng thứ mà ông nắm chắc không phải là thực lực của Âu Dương Tu Kiệt, mà là hình ảnh kia, ông ta tin Hàn Tam Thiên sẽ biết nên làm những gì tiếp theo.

 

Sự vô sỉ của Thượng Quan Hắc Bạch đã được phát huy hết mức, hơn nữa còn bị thổi phồng, không thể không nói địa vị là một thứ tốt, nếu đổi lại là những người khác, có thể đã sớm bị khinh thường.

 

Lúc Hàn Tam Thiên vào toilet, anh bầm gọi cho Tô Nghênh Hạ, nhưng điện thoại đã tắt.

 

Anh tiếp tục gọi cho Thảm Linh Dao, kết quả cũng như thề.

 

Hàn Tam Thiên phẫn nộ đến mức hô hấp dồn dập, cuối cùng gọi điện cho Tưởng Lam.

 

Tưởng Lam đang ngủ, bị đánh thức bởi chuông điện thoại, vốn dĩ đang rất bực bội, nhưng khi nhìn thầy là điện thoại của Hàn Tam Thiên, biểu hiện dịu đi đôi chút.

 

“Tam Thiên, có chuyện gì mà trễ như: thế này còn gọi cho mẹ?” Tưởng Lam nghi ngờ hỏi.

 

“Mẹ, Nghênh Hạ có ở nhà không?” Hàn Tam Thiên hỏi.

 

“Hôm nay con bé hẹn ăn tối với Thẩm Linh Dao, có lẽ do con không có ở nhà, nên chắc con bé đến nhà Thẩm Linh Dao rồi.” Tưởng Lam nói.

 

“Được, con biết rồi, mẹ ngủ tiếp đi.”

 

Hàn Tam Thiên cúp điện thoại, ý nghĩ muốn giết người của anh như gió lốc được phóng thích.

 

“Lão già kia, vì một trận đấu mà ông có thể dùng Tô Nghênh Hạ ra uy hiếp tôi, ông muốn thắng, tôi sẽ cho ông toại nguyện, nhưng hi vọng ông có thể chịu đựng được sự trả thù của tôi.”

 

Sắc mặt Hàn Tam Thiên nghiêng trọng quay trở lại nơi thi đấu, lúc này biểu cảm của anh lạnh đi vài phần.

 

“Tôi có cảm giác, anh ấy có gì đó lạ lạ.”

 

Thích Y Vân nhận ra điều này, quay sang nói với Vượng Mậu.

 

Vương Mậu cũng đã nhận ra được điều bất thường, thế nào mà sau khi đi toilet về, lại thay đổi thành một người khác?

 

“Mặc kệ thế nào, chỉ cần thắng là được.”

 

Vương Mậu kìm nén cảm xúc khó hiểu trong lòng, trần an chính mình.

 

Trong hiệp đấu tiếp theo, tốc độ Hàn Tam Thiên nhanh hơn, hơn nữa lại không cân nhắc kĩ, tung ra những chiêu không rõ ràng, vì thế mà bỏ qua những thời điểm tốt, ưu thế dần nghiêng về phía Âu Dương Tu Kiệt.

 

Vương Mậu cùng Thích Y Vân cau mày, với thực lực của Hàn Tam Thiên, không thể phạm lỗi như thế, cục diện lúc này, dù cho đổi chỗ cho Thích Y Vân, cô ta cũng có thể thắng Âu Dương Tu Kiệt, nhưng Hàn Tam Thiên lại tự chui đầu vào rọ, khiến bản thân càng lúc càng rơi xuống vực sâu.

 

Những người tin tưởng Âu Dương Tu Kiệt sẽ chiến thắng lúc này bắt đầu hưng phần, bọn họ mặc kệ điều gì đã khiến Hàn Tam Thiên đột nhiên thay đổi như vậy, họ chỉ biết Âu Dương Tu Kiệt đã sử dụng đòn sát thủ, khiến Hàn Tam Thiên bị rối loạn.

 

“Tôi đã nói rồi, sao Âu Dương Tu Kiệt có thể bị đánh bại được, chắc chắn lúc nãy anh ấy cố ý nhường Hàn Tam Thiên.”

 

“Thứ người vô danh kia, bây giờ có thể thấy được sự lợi hại của Âu Dương Tu Kiệt rồi chứ, xem anh ta còn dám kiêu căng không.”

 

“Anh ta hình như là đại diện cho Thiên Vân, lần này tôi thật sự phải chê cười Thiên Vân rồi, Âu Dương Tu Kiệt như thế mà anh ta còn thua thì thật sự rất mất mặt.”

 

Khi trận đấu kết thúc, Hàn Tam Thiên đã bị đánh bại dẫn đến thua cuộc.

 

Âu Dương Tu Kiệt dùng dáng vẻ người thắng cuộc đứng dậy, đắc ý nói:”Tôi đã nhường anh rồi, không nghĩ anh vẫn thua, thế thì đâu có gì lạ?”

 

Ánh mắt Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn Âu Dương Tu Kiệt, nói: “Lần sau anh có thể gặp may nữa không?”

 

Âu Dương Tu Kiệt cười lạnh, lớn tiếng nói:”Anh ta thậm chí còn có thể nói việc tôi thắng anh ta, là do may mắn.”

 

Người xem nghe thấy thế liền nhìn Hàn Tam Thiên với vẻ khinh thường.

 

“Rõ ràng là được Âu Dương Tu Kiệt nhường, chẳng lẽ anh còn có thể giả vờ như không biết gì sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK