Mục lục
Truyện Chàng Rể Siêu Cấp Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 292:

 

Thiên Linh Nhi cau mày, lắm bẩm trong miệng: “Chẳng phải ông nói anh ta sẽ thắng Âu Dương Tu Kiệt một cách dễ dàng à, sao lại thua.”

 

“Đúng vậy, ông cũng thấy lạ, sao giờ lại thua.” Tuy chuyện này không có liên quan tới Thiên Xương Thịnh, Hàn Tam Thiên có thua cũng không khiến ông mất mặt, nhưng ông cảm thấy chuyện này hoàn toàn không có khả năng xảy ra.

 

“Hừ.” Thiên Linh Nhi lạnh lùng nói: “Chắc chắn do anh ta kiêu ngạo, không để Âu Dương Tu Kiệt vào mắt, nên mới lật thuyền trong mương chứ gì.”

 

Tuy Thiên Linh Nhi tỏ ra bỏ đá xuống giếng, nhưng Thiên Xương Thịnh có thể cảm nhận suy nghĩ thực của cháu gái mình không phải như vậy.

 

“Linh Nhi, giờ cậu ta đã thua, lúc quay. về Thiên Vân, hiệp hội cờ vây sẽ không tha cho cậu ta đâu.” Thiên Xương Thịnh nói.

 

Nghe thấy thê, Thiên Linh Nhi lo lắng ra mặt, cô do dự một lúc rồi nói: “Ông nội, tuy Hàn Tam Thiên tự cao tự đại mới thua, nhưng anh ta cũng đã được dạy một trận rồi, ông giúp anh ta dọn dẹp đám người ở hiệp hội cò vây đi. Dù sao anh ta thua trận cũng đủ buồn rồi, còn bị mấy ông già kia chỉ trích nữa.”

 

Thiên Xương Thịnh bất đắc dĩ cười, cháu gái của ông mạnh miệng nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ cho Hàn Tam Thiên. Chuyện lần trước khiến cô gặp đả kích rất lớn, nhưng dường như cô bé vẫn chưa có dấu hiệu từ bỏ.

 

“Cậu ta tự xử lý được, ông có ra tay cũng thành thừa thãi thôi.” Thiên Xương Thịnh nói.

 

“Hứ, ông nội, ông nghĩ anh ta lợi hại vậy à, đám người trong hiệp hội cờ vây kia ở Thiên Vân đều có công ty không nhỏ, sao anh ta giải quyết được chứ.” Thiên Linh Nhi khinh thường nói.

 

Thiên Xương Thịnh thở dài, Thiên Linh Nhi không tin Hàn Tam Thiên có năng lực xử lý chuyện này, nhưng sau lần này, cô bé sẽ có cơ hội rửa mắt mà nhìn, khiến tình cảm của cô đối với Hàn Tam Thiên càng ngày càng mãnh liệt.

 

Chỉ tiếc, Thiên Xương Thịnh không thể che lấp đi sự ưu tú của Hàn Tam Thiên.

 

Thiên Xương Thịnh cũng biết chút đỉnh chuyện nhà họ Hàn tại thủ đô, biết Hàn Tam Thiên không hề được gia tộc trọng dụng, nhưng có một lần Nam Cung Thiên Thu tới Thiên Vân vì cậu ta, chứng minh cái nhìn của nhà họ Hàn đối với cậu ta đã khác. Đến nỗi sao cậu ta làm được, hay làm cái gì, trước mắt Thiên Xương Thịnh còn không biết.

 

Nhưng có một điều ông dám khẳng định, được Nam Cung Thiên Thu tự mình tới gặp chính là chứng minh tốt nhất về thực lực của Hàn Tam Thiên.

 

“Cháu ngoan, cháu vẫn quá coi thường Hàn Tam Thiên rồi.” Thiên Xương Thịnh nói.

 

Thiên Linh Nhi bĩu môi, anh ta lợi hại chỗ nào, ngoài việc có thể chơi cờ và đánh, chẳng phải vẫn ăn bám ở nhà họ Tô sao?

 

Dựa vào Tô Nghênh Hạ để sống thì xem như bản lĩnh gì.

 

Sân bay Thiên Vân.

 

Từng chiếc siêu xe đỗ tại cửa sân bay, khiến du khách và người dân bản địa phải giật mình, tiếp ông lớn nào mà phô trương như thê.

 

Giữa các siêu xe, đa số là Bentley và Rolls-Royce, một số người ở Thiên Vân nhận ra chủ nhân những chiếc xe này chính là những doanh nhân nỗi tiếng trong giới tại Thiên Vân, ngoài một số người trong top doanh nghiệp không xuất hiện, còn lại đều ở đây.

 

“Tình huống gì đây, máy người này tiếp ai thế, rằm rộ vậy..”

 

“Chắc là người nhà họ Thiên, ngoài họ ra chẳng ai ở Thiên Vân có tư cách nhận được sự đối xử như vậy.”

 

“Kiểu như này ít nhất phải như ông cụ nhà họ Thiên, nhưng dạo gần đây không có tin ông cụ rời khỏi Thiên Vân mà.”

 

Tên tuổi của Thiên Xương Thịnh ở Thiên Vân cực kì nổi tiếng, dường như ai cũng biết, nhưng bọn họ cũng biết sau khi Thiên Xương Thịnh từ chức chủ tịch nhà họ Thiên, liền không rời khỏi Thiên Vân, người những người này tiếp sao có thể là Thiên Xương Thịnh chứ.

 

Một số du khách hẳn phải đi đều chọn đứng lại để xem náo nhiệt, bọn họ muốn nhìn người phô trương như thế là ai.

 

Đúng lúc này, có một người thanh niên, một cô gái trẻ và một ông cụ trung niên từ bên trong đi ra, cánh cửa những chiếc siêu xe đó cũng mở ra.

 

Cảnh ấy thật sự rất chân động, bởi vì tổng giá trị những chiếc xe này lên tới vài triệu nhân dân tệ.

 

“Người thanh niên này là ai vậy, được nhiều người đón tiếp như thế.”

 

“Sao trước kia chưa nghe qua, kì lạ ghê, chẳng lẽ là ông lớn ở chỗ khác tới sao?”

 

“Tôi thấy đúng đó, anh nhìn phong thái của người thanh niên kia đi, vừa nhìn đã thấy không phải người thường.”

 

Đám người chụm đầu vào nhau bàn tán lại không để ý sắc mặt của ba người mới đi ra không hề vui vẻ, đặc biệt là Vương Mậu.

 

Những người ngồi trong siêu xe đó, đều là người của hiệp hội cờ vây Thiên Vân, Vương Mậu dùng ngón chân cũng biết nguyên nhân bọn họ tới đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK