Chương 96: Hiểu lầm lớn!
Khi rời khỏi thôn, Hàn Tam Thiên thấy một cô bé đứng ở cổng thôn, cô bé tầm 10 tuổi, buộc tóc đuôi ngựa.
Nhìn thấy cô bé, Hàn Tam Thiên đã biết được tiền của Đao Thập Nhị chui đi đâu hết rồi, quần áo trên người cô bé đều là hàng hiệu cả.
“Lòng dạ của Đao Thập Nhị đặt hết lên người con gái anh ta rồi, thảo nào cho anh ta tiền anh ta cũng không muốn làm việc giúp mình.” Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói.
Biểu cảm của Mặc Dương hơi nghiêm túc. Vì vừa rồi Hàn Tam Thiên có nói, đêm này Diệp Phi chắc chắn sẽ chết, nhưng ông thấy đây đâu phải chuyện dễ dàng gì.
Bên người Diệp Phi có rất nhiều vệ sĩ, đám người này đều là loại hung ác cả. Hơn nữa Diệp Phi là người cẩn thận, sợ rằng lúc nghỉ ngơi cũng vẫn bố trí cố định như trước, sắp xếp nhiều người canh gác. Giết gã cũng không phải chuyện không thể nào, nhưng như thế sẽ gây ra động tĩnh rất lớn. Mà lực ảnh hưởng lớn, khả năng cao sẽ khiến bản thân dính vào rắc rồi.
“Hàn Tam Thiên, cậu định đối phó với Diệp Phi như thế nào?”
Mặc Dương trầm giọng hỏi.
“Còn đối phó thế nào nữa, chỉ có thể giết thôi, nếu không sớm muộn gì ông ta sẽ điều tra tới tôi.” Sau khi biết được chuyện video kia từ trong miệng Mặc Dương, Hàn Tam Thiên lập tức xuất hiện sát ý, bởi vì đây là biện pháp duy nhất để giải quyết chuyện này. Hôm nay có thể lôi kéo được Đao Thập Nhị, đối với Hàn Tam Thiên mà nói đúng là một mũi tên trúng hai đích.
“Cậu nghĩ chuyện này làm đơn giản như nói sao? Diệp Phi là h ai, chẳng lẽ cậu còn không rõ?” Mặc Dương vân giữ vẻ mặt cạn lời. Cũng đâu phải giết một tên vô danh tiểu tốt nào đó, Diệp Phi chính là tên hung ác có tiếng của thành phố Thiên Vân đấy.
“Thử thôi, cũng có hại gì đâu.” Hàn Tam Thiên cười nói.
Mặc Dương hoàn toàn cạn lời, thử xem cũng có hại gì đâu?
Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không chỉ không giết được Diệp Phi còn có thể không giữ nổi tính mạng của bản thân nữa. Áy thế mà vẻ mặt anh vẫn kiểu đùa giỡn như thường.
“Cậu có kế hoạch cụ thể gì thì mau nói ra đi, tôi sẽ phối hợp với cậu.” Mặc Dương nói.
“Không cần, anh cứ ngồi chờ tin tức là được, chuyện này để mình tôi giải quyết, người càng đông thì càng vướng chân thôi.”
Hàn Tam Thiên đáp.
“Mình cậu? Hàn Tam Thiên, có phải cậu điên rồi không!” Mặc Dương sợ hãi hô lên, ông đồng ý rằng thực lực Hàn Tam Thiên rất mạnh, trên đấu trường có thể đánh lui được Đao Thập Nhị.
Nhưng nếu như định tự thân giết chết Diệp Phi, như vậy chẳng khác gì đi tìm chết cả?
“Đường đường là đại ca Mặc, anh đừng có hô gào ầm ï thế được không.” Hàn Tam Thiên cười khổ.
“Mẹ nó tôi không gào lên được sao? Hàn Tam Thiên, chẳng lẽ cậu không biết Diệp Phi là ai? Cậu còn vợ ở nhà nữa đấy, cậu mà chết thì ai chăm sóc cô ấy.” Mặc Dương nói.
“Thế nên vì cô ấy tôi không thể chết được, anh yên tâm đi, nếu không nắm chắc phần thắng thì tôi sẽ không làm đâu.” Hàn Tam Thiên nói.
Đối với hành tung của Diệp Phi, Hàn Tam Thiên đã nắm chắc trong tay. Từ khi đoạn video kia bắt đầu, Hàn Tam Thiên đã có ý định diệt cỏ tận gốc, thế nên đã điều tra tường tận về Diệp Phi, nơi Diệp Phi hay đi tới, giờ giác làm việc nghỉ ngơi, thậm chí cả việc bên cạnh tên đó bao nhiêu cô em, anh cũng đều nắm rõ hết.
Giống như lời Mặc Dương nói, nếu như anh chết, thì ai sẽ chăm sóc cho Tô Nghênh Hạ đây?
Thế nên Hàn Tam Thiên tuyệt đối không thể chết.
Trở về thành phố, Mặc Dương lại nhắc tới chuyện muốn giúp đỡ Hàn Tam Thiên, nhưng vẫn luôn bị Hàn Tam Thiên từ chối, cuối cùng hết cách, cũng không tiện nói thêm gì nữa.
“Tối nay tôi sẽ trực chờ điện thoại của cậu, nếu như có chuyện ngoài ý muốn, phải lập tức gọi cho tôi.” Trước khi rời đi, Mặc Dương lại nói với Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên khoát tay áo.
Dựa theo thói quen của Diệp Phi thì tối nay gã sẽ tới Kim Kiều Thành mát xa, tuy rằng đây không phải nơi xuống tay tốt nhất, nhưng cũng không kém cạnh gì, bởi vì khi mát xa, trạng thái tinh thần của bản thân sẽ thả lỏng nhất.
Đến khi Tô Nghênh Hạ tan làm, Hàn Tam Thiên nói với Tô Nghênh Hạ chuyện tối nay sẽ về muộn, đưa Tô Nghênh hạ về đến cửa biệt thự rồi đi tới Kim Kiều Thành.
Sau khi đỗ xe, Hàn Tam Thiên đi vào Kim Kiều Thành.
Quản lý ở phòng khách là một cô gái, khuôn mặt trang điểm tinh xảo xinh đẹp, nhìn thấy Hàn Tam Thiên thì nhiệt tình chào mừng, cô ta nói: “Chào anh, không biết anh lên tầng máy.”
Kim Kiều Thành tổng cộng chia thành 3 tầng. Tầng một mát xa chân, tầng hai để tắm, còn tầng ba thì là thiên đường của cánh đàn ông, chỉ cần có tiền, thì muốn hưởng thụ cái gì cũng được.
“Tầng ba.” Hàn Tam Thiên nói.
“Mời đi theo em.” Tầng khác nhau thì mức phí cũng khác nhau, thế nên khi Hàn Tam Thiên nói muốn lên tầng ba, quản lý phòng khách càng nhiệt tình hơn, cô ta tự mình đưa Hàn Tam Thiên lên tầng.
Trang trí trên tầng ba rất lịch sự nhã nhặn. Tắt cả đều là phòng đơn nhỏ, Hàn Tam Thiên muốn phòng xa hoa nhát, phí cơ bản thôi đã lên tới 5888 đồng.
Trong phòng có ngọn đèn mập mờ, quản lý phòng khách giới thiệu giá cả các loại phục vụ cho Hàn Tam Thiên, không những thế còn có cả menu.
Cái gọi là menu, là thứ bên trên có ghi thông tin của các các cô gái, tuổi tác trong khoảng ba mươi, vừa xem đã hiểu ngay.
“Tôi hơi mệt, muốn nghỉ một lát đã. Chuyện này lát nữa lại tính.” Hàn Tam Thiên nói xong lấy ví ra, tiện tay cầm hai ngàn đồng nhét vào cổ áo của quản lý phòng khách.
Quản lý phòng khách thấy Hàn Tam Thiên ra tay rộng rãi như thế. Nụ cười càng hài lòng hơn, kéo lấy tay Hàn Tam Thiên, hận không thể dán cả người lên Hàn Tam Thiên..
“Anh à, nếu anh có cần gì thì gọi cho phục vụ nhé. Em nhất định sẽ không khiến anh thất vọng.” Quản lý phòng khách cười nói.
Hàn Tam Thiên gật đầu, vỗ cái mạnh lên mông cô nàng, anh nói: “Ra ngoài đi.”
Còn chưa tới lúc, Hàn Tam Thiên im lặng chờ đợi, chuyện tối nay không thể có chút sai lầm nào, nếu không, muốn toàn vẹn thoát thân thật sự rất khó.
Ở nhà, Tô Nghênh Hạ không có Hàn Tam Thiên bên cạnh cảm thấy không quen chút nào. Nhưng mà cô biết Hàn Tam Thiên có chuyện quan trọng cần làm, nên cô cũng hiểu cho anh.
Ăn cơm tối xong, đang nghỉ ngơi trên giường thì điện thoại bỗng dưng vang lên.
“Sao thế? Trễ vậy còn gọi cho tớ, đừng nói muốn buôn chuyện nhé?” Là Thẩm Linh Dao gọi điện tới, trước kia Tô Nghênh Hạ đã nói với cô buổi tối thì đừng gọi điện làm phiền, nhưng tối nay thì ngoại lệ, Hàn Tam Thiên không có ở nhà, cô cũng có thời gian nói chuyện với Thẳm Linh Dao vài câu.
“Nghênh Hạ, cậu với Hàn Tam Thiên thế nào rồi? Tới bước nào rồi.” Thắm Linh Dao trực tiếp hỏi.
Ề “Gì mà tới bước nào. Sao cậu đột nhiên nhắc tới chuyện này.”
Tô Nghênh Hạ xấu hỗ, mặt đỏ bừng nói.
“Xâu hỗ cái gì chứ, mau nói cho tớ biết đi, chuyện này rất quan trọng.” Thẩm Linh Dao vội vàng nói.
Tô Nghênh Hạ thấy lạ khi Thằm Linh Dao thận trọng như thế, nên đành nói: “Tớ hôn anh ấy một lần, nhưng ngắn lắm.”
“Khó trách.” Thảm Linh Dao hiểu ra nói.
“Khó trách cái gì? Cậu có ý gì.” Tô Nghênh Hạ không hiểu hỏi.
“Cậu đúng là đồ ngốc, anh ta là một thằng con trai bình thường, ở cùng với cậu những mấy năm liền, chẳng lẽ anh ta không cần giải tỏa hả? Vừa nãy tớ thấy anh ta vào Kim Kiều Thành, cậu có biết Kim Kiều Thành là nơi như thế nào không.” Thẩm Linh Dao nói.
Kim Kiều Thành nỗi tiếng là thiên đường của cánh đàn ông.
Thẩm Linh Dao chưa từng tới đó, nhưng đã nghe nhiều người nói tới bên trọng là dạng gì.
Sao Hàn Tam Thiên lại tới Kim Kiều Thành được?
“Không thể nào, có phải cậu nhìn nhầm rồi không.” Tô Nghênh Hạ nói.
‘Tớ tận mắt nhìn thấy, làm sao lại nhầm được chứ. Bọn đàn ông đúng là lũ trăng hoa. Không ngờ anh ta cũng làm loại chuyện như thế.” Thảm Linh Dao tức giận bắt bình nói.
Tô Nghênh Hạ lập tức trầm mặc, đàn ông tới Kim Kiều Thành làm gì, không cần nghĩ cũng biết được.
Nhưng Tô Nghênh Hạ không ngờ được Hàn Tam Thiên cũng sẽ đi nơi như thế.
“Nghênh Hạ, cậu nên đẩy nhanh tiến trình đi. Chuyện của hai người không thể kéo dài nữa đâu.” Thảm Linh Dao nhắc nhở.
Tô Nghênh Hạ không nói gì, nước mắt lưng tròng cúp điện thoại.
Cô vốn nghĩ rằng Hàn Tam Thiên rất yêu mình, mặc dù hai người không xảy ra chuyện giường chiếu, thì Hàn Tam Thiên cũng không so đo, nhưng giờ xem ra, tất cả là do cô hiểu nhằm rồi.
Trong ba năm nay chắc anh đã đi tới đó nhiều lần rồi? Chỉ là không bị ai phát hiện thôi.
Đàn ông có nhu cầu là chuyện bình thường, nhưng tại sao anh lại muốn đi tới nơi như thề.
Mặc dù cô cũng sai, nhưng trước giờ cô không phản bội mối hôn nhân này.
Còn anh thì sao?
Ăn vụng bên ngoài.
Thế mà cô vẫn nghĩ rằng quan hệ của hai người đang có tiến triển hơn một bước.
Biểu cảm của Tô Nghênh Hạ lạnh lùng, gương mặt còn vương nước mắt bước xuống giường, ném hết tất cả chăn gối của Hàn Tam Thiên xuống đất.
Còn Hàn Tam Thiên lúc này biết được Diệp Phi đã đến Kim Kiều Thành thì gọi điện thoại cho phục vụ, muốn chọn quản lý phòng khách.
Quản lý phòng khách thật sự không ngờ Hàn Tam Thiêm sẽ chọn cô. Mặc dù cô không làm loại phục vụ này, nhưng Hàn Tam Thiên rất đẹp trai, chỉ cần bằng lòng trả tiền, cô cũng không ngại thỉnh thoảng làm một lần.
Tới phòng của Hàn Tam Thiên, quản lý có hơi xấu hồ, cô ta nói với Hàn Tam Thiên: “Anh à, không ngờ anh lại tinh mắt như thế.”